Cô nhìn người này rất quen nhất là đôi mắt của người đàn ông,đôi mắt sâu thẳm khó hiểu
-Anh...: Cô lấp lửng nói không thể nhớ ra người đàn ông đó là ai
Anh từ xa nhìn thấy cảnh đó,tim như bị rỉ máu đau đến khó tả,người đàn ông đó thấy Cô như vậy liền vội quay mặt đi như sợ một điều gì đó,Cô thấy vậy càng ngày càng tò mò
-sao Anh lại phải đội mũ: Cô tò mò liền cất tiếng hỏi,người đàn ông bỏ khẩu súng xuống,quay mặt đi chỗ khác chỉnh lại chiếc mũ
-Tôi rất xấu:
Cô chạy đến bên đó ngó ngả ngó nghiêng cố nhìn khuôn mặt người đàn ông đó
bên ngoài kia,một đám xe ôtô màu đen bao quanh ngôi nhà,cả đám người mặc áo đen nhanh chóng đi vào nhà xem xét không bỏ sót một chỗ
Anh nghe thấy tiếng động vội đi ra cửa nhìn thấy đám người mặc áo đen vội đóng cửa bí mật lại,nhìn hai người kia
-có người đến: Anh lạnh lùng nói với hai người kia
Cô giật mình nhìn Anh
-không lẽ là mẹ Anh: Cô lo lắng hỏi
-có lẽ vậy: Anh trả lời
người đàn ông cầm lấy chiếc súng lấy ra từ trong túi áo nụ cười trên môi càng ngày càng đậm đến khó hiểu
Cô khuôn mặt đầy vẻ lo lắng, người đàn ông đi ra phía Cô rồi nhắc nhở
-Cô bình tĩnh đi:
Cô sụt sịt gật đầu
cả hai người đàn ông đứng lên trên Cô che mất cả người Cô đi.
-không có cửa sau sao: Anh hỏi
-không:
đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tam-dai-thieu-gia-lanh-lung/2033894/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.