-Đi ra ngoài hết: Trưởng phòng Hà nghe thấy tiếng quát vội vàng đi ra,mấy ngày nay tổng giám đốc của họ trở nên đáng sợ,lúc trước ít nói,bây giờ càng ít nói lại càng đáng sợ hơn.
Thiên Lâm nhìn qua lớp cửa kính trong suốt, không ngừng nghĩ về ai đó,nhớ nụ cười trong sáng của ai đó. Thiên Lâm mở cửa bước đi ra ngoài,đi đâu đó.
Con đường trở nên dài hơn, nỗi buồn của Thiên Lâm cứ đè nặng lên tim cậu.
-Su,đừng chạy; một con chó bông nhỏ nhắn màu trắng vô cùng đáng yêu,chạy nhanh về phía,còn phía sau là một cô gái mặc chiếc váy dài màu nâu đuổi theo con chó bông đó
Con chó bông chạy đến phía chân cậu căn lấy gấu quần kéo kéo,cậu nhìn xuống,lúc đó cô gái đó cũng đi đến vội bế con chó kia lên
-Xin lỗi anh: cô gái kia cúi đầu xin lỗi cậu,cậu nhìn cô gái đó trên người cô gái đó hình dáng mang mác một ai đó.
-Không sao: cậu trả lời cho qua chuyện,cô gái đó gãi đầu cười rồi nhìn cậu.
-Cô tên gì: cậu tò mò hỏi
-Tôi sao,à tôi tên Lam Nhi: cô gái nói,cậu vô tình vén mái tóc cô gái kia lên,trái tim cậu như đang rung động một cô gái.Cô gái kia thấy cậu như vậy vội vàng hất tay cậu ra bỏ chạy
chưa sáng gì đã gặp một tên biến thái,giả dạng phong lưu,thật đen đủi.Cậu đứng đó khẽ cười chẳng hiểu sao.
Ngày hôm sau vừa vào công ty đã thấy một mớ hỗn độn,chuyện gì đang xảy ra vậy,cậu bước nhanh đến đó.
-Chuyện gì vậy: cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-tam-dai-thieu-gia-lanh-lung/2033878/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.