Nam Cung Thần chuẩn bị cho hôn lễ của hai người, anh tất bật chạy lo đủ thứ, thế nhưng:
-Nam Cung Thần…_ Lăng Tâm Y tức giận xong thẳng vào học họp cấp ban, khiến ai cũng trố mắt nhìn cô, mà Nam Cung Thần sắc mặt cũng không vui mấy.
-Tâm Y, dường như em quên qui tắc của tôi._ Nam Cung Thần lạnh lùng nói, anh đang muốn để cấp dưới báo cáo xong thì về nhà tìm bảo bối của mình, chỉ mới hơn một tuần không thấy cô, anh rất nhớ cô.
-Tất cả ra ngoài.._ Lăng Tâm Y lạnh lùng lên tiếng, đồng thời cũng chĩa súng vào mọi người khiến họ hoảng sợ nhìn tổng giám đốc của mình, chờ anh gật đầu thì họ mới luốn cuốn ra ngoài.
-Em đang làm trò gì vậy?_ anh lạnh lùng nói. Anh biết cô là sát thủ hơn thuộc hạ của anh ở tổ chức, ngưới cô muốn giết chắc chắn sẽ chết, thế nhưng anh tin cô sẽ không bao giờ dám ra tay với ân nhân của mình.
-Nam Cung Thần, anh muốn lấy em gái tôi mà ở bên người phụ nữ khác sao? Anh còn muốn Phi nhi sinh con cho anh sao?_ Lăng Tâm Y chất vấn anh.
-Em theo dõi tôi..._ Nam Cung Thần bình tĩnh nói
-Nếu anh không làm thì không sợ người khác theo dõi. Nam Cung Thần tôi không ngờ anh thông minh cả đời lại bị một người phụ nữ cắm sừng mà vẫn tin tưởng cô ta, trong khi đó để em gái tôi phải tổn thương...
-Chuyện của tôi, không cần em quản, nhưng tôi chưa hề tổn thương Phi nhi.._ Anh biết lời nói của Tâm Y hàm chứa gì? Anh ở bên Khương Lan Mị chính là muốn biết cô ta cần gì ở anh, anh không ngốc đến nỗi sẽ không điều tra chuyện anh và cô có con trai, Trịnh Phong Nam vì muốn giúp người phụ nữ này nên mới sơ xuất, còn anh, chỉ vì trong lòng không rõ ràng, cứ nghĩ mình còn yêu Khương Lan Mị.
-Được...vậy tôi xin anh, cách xa Tâm Phi một chút..._ Lăng Tâm Y lạnh lùng nói xong thì để lại một băng ghi hình và một tờ giấy sau đó xoay người đi. Cô đã tìm em gái mình hơn một ngày nhưng không có tin tức, cô trước gờ không có khả năng không tìm thấy một người trong vòng 30 phút, thế nhưng em gái cô thì cô không thể tìm ra, cô tin có người đã che giấu Lăng Tâm Phi ở đâu? Nam Cung THần sau khi đọc xong và xem băng ghi hình, đã không thấy Lăng Tâm Phi đâu? Anh điều động người đi tìm cô, thế nhưng chỉ nhận được tin báo không thấy cô. Nam Cung Thần dường như muốn điên lên, anh đã sai vì không nhanh giải quyết Khương Lan Mị và Long Điền Ngọc, anh càng không ngờ hai người phụ nữ kia thật kinh tởm cùng nhau hại bảo bối của anh. Vì muốn làm rõ sự thật về Khương Lan Mị nên mới không nói rõ cho Lăng Tâm Phi biết.
Nhà Nam Cung Thần:
-Đã có tung tích của Phi nhi chưa?_ Nam Cung Thần lo lắng hỏi thuộc hạ.
-Thưa chủ nhân, vẫn chưa?_ Ngôn Lôi lên tiếng trả lời.
-Vậy còn Tâm Ảnh, cô ấy hẳn biết Tâm Phi ở đâu?_ Nam Cung Thần lòng bất an nói.
-Vô ích, với Tâm Ảnh mà cũng không có tung tích của cô ấy, huấn hồ dù cho tôi, Mị Ảnh cùng Tâm Ảnh cũng không có khả năng tìm Lăng tiểu thư.._ Hoa Ảnh lên tiếng.
-Chết tiệt..vậy vì sao không tìm được cô ấy.._ Nam Cung THần tức giận nắm đấm xuống tường, khớp xương kêu rõ.
-Tôi nghĩ chỉ có một người có khả năng này.._ Mị Ảnh trầm mặc khá lâu lên tiếng.
-Cậu nói Tả Ngôn.._ Nam Cung Thần nhìn Mị Ảnh nói, khuôn mặt lạnh lùng hơn hẳng, chính vì sự lo lắng và tức giận của anh mà anh quên đi anh còn một đối thủ vừa là tình địch của mình. Là đàn ông anh có thể thấy tình cảm mà Tả Ngôn dành cho bảo bối của mình, vả lại Tả Ngôn có ông nội chống lưng nên sẽ dùng quân đội che giấu thân phận của Tâm Phi mà dù là Tâm Ảnh, Hoa Ảnh hay Mị Ảnh cũng không có khả năng tìm thấy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]