Đã ba ngày trôi qua, kể từ khi Ám Nguyệt từ căn cứ huấn luyện trở về. Ngày nào, cô cũng lênh đênh trên biển lớn. Khi ngồi trên trực thăng, khi lại ở dưới tàu ngầm. Nhưng một chút dấu vết cũng không tìm được, hai mắt đã thâm quầng vì thiếu ngủ.
Hàn Cẩn Huy ngày nào cũng chạy đến dạy dỗ cô một phen. Thấy em gái tự hành hạ bản thân lòng anh đau như cắt nhưng cũng không nỡ đánh mắng.
"Quyên nhi, ăn chút cháo đi."
"Lát nữa em sẽ ăn." Cô vẫn nhìn vào màn hình một cách chăm chú. Trên người Mặc Tiêu Dao có con chíp định vị được gắn trên nhẫn, Ám Nguyệt đang cố gắng tìm kiếm tín hiệu.
Hàn Cẩn Huy giật lấy laptop từ tay cô: "Tìm cũng đã tìm suốt ba ngày, nếu thật sự tìm thấy thì Hàn Duệ đã tìm ra. Quyên nhi, em đừng cố chấp nữa."
"Trả em, trả cho em. Em nhất định sẽ tìm được."
Hàn Cẩn Huy ném mạnh laptop xuống sàn vỡ tan tành: "Đi, trở về với anh. Em bị bệnh rồi. Em cần phải chữa bệnh"
Ám Nguyệt hai mắt ứa nước, giật tay ra khỏi người anh rồi ngồi xuống cầm laptop lên tức giận nhìn Hàn Cẩn Huy: "Anh làm gì vậy? Anh mặc kệ em đi, chuyện của em không cần anh quản." Có những lời vừa nói ra đã thấy hối hận, nhưng giờ phút này Ám Nguyệt không nghĩ được nhiều như thế.
Hàn Cẩn Huy sững sờ: "Quyên nhi, em.."
Hàn Cẩn Huy siết chặt tay, ngẩng mặt lên ép nước mắt không rơi
xuống, hốc mắt anh đỏ bừng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3730236/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.