Ám Nguyệt vừa định bảo phi công chuyển hướng đến vùng biển đó thì Nam Dương gọi tới.
"Ám Nguyệt, aiss sao cô chẳng chịu nghe lời vậy? Cô trở về thì cẩn thận một chút, tôi sẽ về ngay."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Đầu giây bên kia im lặng một lát rồi thở dài: "Gặp mặt rồi nói."
"Này...này..."
Tút...tút...Nam Dương lập tức cúp máy. Đầu anh rối như tơ vò, anh có thể tưởng tượng ra khung cảnh khi cô biết sự thật. Ám Nguyệt chắn chắn sẽ phát điên.
Trực thăng của Ám Nguyệt vừa đáp xuống, cô lập tức đi vào khu nhà chính phía bên trong tụ tập một đám người. Đang định bước vào thì bị một thuộc hạ chặn cửa.
"Cô là ai?"
Ám Nguyệt chợt nhớ ra bản thân vì quá nóng vội nên đã quên béng đi việc cô vẫn đang mặc bộ quần áo bị roi quất rách nát và những vết thâm tím trên mặt chưa lau đi. Cô liếc nhìn hắn ta một cái rồi xoay người đi về phía khu nghỉ ngơi.
Một đám người nhốn nháo không có quy củ, trước đây chưa từng xảy ra chẳng lẽ...dù không muốn tin nhưng những gì đang xảy ra khiến cô hoảng sợ. Chẳng lẽ...chẳng lẽ Mặc Tiêu Dao thật sự xảy ra chuyện?
Cô về đến phòng chọn bừa một bộ quần áo đen trong tủ rồi thay ra, tay run run mất bình tĩnh lau sạch lớp make up. Chải lại tóc tai buộc gọn gàng, vừa ra đến cửa thì đụng phải Nam Dương và Duy Vũ.
"Nói lão đại đâu? Anh ấy đang ở đâu?" Hai tay cô run run nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3723934/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.