Sau khi Bạch Phong và Nam Dương rời đi, Ám Nguyệt khoá cửa cẩn thận rồi chui vào chăn ngủ một giấc thẳng đến trưa hôm sau mà không bị hạn chế giờ giấc như mọi ngày. Nguyên nhân là do những người gác đêm sẽ có thời gian nghỉ bù.
Nhìn đồng hồ mười một giờ hai mươi phút, vừa kịp giờ ăn trưa.
Cô vừa bước vào nhà ăn đã thấy nhóm người Đại Ngưu ngồi tụm lại một góc vẫy vẫy cô: "Hân Nghiên."
Cô bê khay thức ăn của mình rồi ngồi xuống cạnh họ.
"Hân Nghiên, hôm qua cô bị Tiết ca la hả." Đại Ngưu ghé đầu nói nhỏ, đủ để vài người họ nghe thấy.
"Ùm."
"Cô là người phát hiện ra có kẻ xâm nhập?"
"Ừm. Tôi thấy một con thỏ trắng rất đẹp nên đi theo tình cờ phát hiện ra" Ám Nguyệt bịa tạm một lí do nghe có vẻ thuyết phục.
"Số cô thật không biết nên coi là hên hay xui nữa. Mà cô cũng thật là tự ý rời khỏi vị trí canh gác nếu là người khác e là giờ chỉ còn nửa cái mạng."
Tán gẫu thêm vài câu là hết thời gian nghỉ trưa, bước sang thời gian huấn luyện buổi chiều.
Tiết Tử Minh lạnh nhạt liếc cô một cái rồi chỉ định Đại Ngưu bước lên.
"Hân Nghiên, tháng trước cô biểu hiện chẳng ra sao. Cho cô thêm một cơ hội thể hiện bản thân, cô đấu với cậu ta lần nữa." Xem ra vẫn còn ghim vụ đêm qua.
Ám Nguyệt thầm mắng: Đêm qua chỉ có hai tên vốn có thể miễn cưỡng đối phó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3704461/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.