Mặc Tiêu Dao lần đầu làm chuyện này nên có hơi gượng gạo khiến Ám Nguyệt cảm thấy buồn cười. Sau một hồi chỉ dẫn cuối cùng mái tóc cô cũng đã được sấy khô. Hương thơm toả ra khắp căn phòng.
Máy sấy đáng thương bị anh ném lăn lốc dưới sàn. Ám Nguyệt biết bản thân chẳng thể thoát được đêm nay nên rất hợp tác, thậm trí còn thuận ý trêu đùa anh.
Từng ngón tay khẽ lướt trên hàng cúc áo sơ sơ, động tác vô cùng nhẹ nhàng càng khiến hô hấp của Mặc Tiêu Dao thêm dồn dập. Cho đến khi chiếc cúc áo cuối cùng được cởi ra, đập vào mắt cô là cơ ngực săn chắc, bụng sáu múi. Bàn tay lướt qua từng vết thương đang đóng vẩy.
"Lão đại, em muốn trở nên mạnh hơn. Em không muốn cản bước tiến của anh."
Trong phút chốc cô có thể cảm nhận được sự dịu dàng từ trong ánh mắt Mặc Tiêu Dao.
Anh cầm lấy tay cô ép xuống giường nói: "Có anh chống đỡ, em cần gì phải gồng mình mạnh mẽ?"
Cô cười nhạt lắc đầu: "Khác nhau mà lão đại, em không muốn lúc nào cũng phụ thuộc vào anh. Em sợ một nào nào đó sẽ bị kẻ khác lợi dụng xem là điểm yếu chí mạng để hại anh."
"Tiểu hồ ly, em cứ làm những điều em muốn. Em là điểm yếu của anh nhưng không phải vật cản đường. Anh sẽ không để kẻ nào có cơ hội dùng em để đe doạ bản thân. Vì vậy đừng tự tạo áp lực cho bản thân mình quá. Nên nhớ phía sau em còn có anh." Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3679365/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.