Không có thời gian để hàn huyên, Hàn Duệ gọi điện cho ai đó. Chừng hai phút sau, một chiếc siêu xe đã xuất hiện trước mặt họ.
“Lên xe.”
Khi nãy Hàn Cẩn Huy bế cô chạy đến nơi này, cách nhà hàng Lemon cũng không quá xa vì vậy rất nhanh đã đến nơi.
Trước mắt là một đống hoang tàn, toà nhà cao tầng ngập chìm trong khói lửa. Lực lượng cứu hoả đã đến nơi ra sức dập tắt đám cháy.
Ám Nguyệt mở cửa xuống xe, cô đảo mắt tìm kiếm Mặc Tiêu Dao và mọi người.
Không có, cũng không thấy bóng dáng của ai trong số họ.
“Sao rồi, không thấy sao?”
Ám Nguyệt không trả lời. Hàn Cẩn Huy hiểm lầm rằng cô đang vô cùng thất vọng. Anh nói tiếp: “Xem ra vị trí của em trong lòng hắn cũng không mấy quan trọng.”
Ám Nguyệt cười nhạt: “Anh sai rồi.” Cầm sợi dây chuyền đang phát ra những tia sáng đỏ yếu ớt, lại nhìn chiếc nhẫn trên tay, cô nói: “Anh ấy chưa đi, anh ấy còn đang đợi em.”
Cô dùng hết sức bình sinh để chạy, chạy theo hướng con tim mình mách bảo.
“Quả nhiên, quả nhiên anh ở đây.”
…
Quay lại khoảng thời gian khi mọi người vẫn còn đang mắc kẹt trong nhà hàng. Mặc Tiêu Dao mặc dù mải đối phó với sát thủ nhưng vẫn luôn để mắt đến cô. Cho đến khi bị gần chục tên bao vây che khuất tầm mắt nhìn lại Ám Nguyệt đã biến mất.
“Ám Nguyệt.”
Đoàng…vì quá phân tâm mà Mặc Tiêu Dao lơ là cảnh giác bị một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3437364/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.