Trần Tuấn Khải giận tái mặt, ông ta lớn tiếng quát: “Các người còn đứng đó làm gì, đuổi cô ta ra ngoài.”
Một đám bảo vệ khi nãy còn dè chừng giờ đồng loạt xông tới chỗ của hai người.
“Khoan đã.” Trần Tuấn Khang bất ngờ lên tiếng khiến tất cả đều sững sờ, Trương Đình mở to mắt nhìn anh ta: “Tuấn Khang.”
Trần Tuấn Khải hừ lạnh một tiếng.
Trần Tuấn Khang rút tay ra khỏi tay Trương Đình, vẻ mặt đầy chán ghét nói: “Tôi muốn nghe Ám tổng giải thích, tại sao cô phải vu oan cho cô ấy? Chuyện này là thật sao?” Khác hẳn với ánh mắt khi nhìn Trương Đình, ánh mắt anh ta nhìn cô đầy tình ý.
Ám Nguyệt nhìn thẳng vào mắt Trần Tuấn Khang, khóe miệng khẽ cong lên, cô nói: “Trần tổng anh tin là thật thì nó là thật, anh không tin thì tôi cũng hết cách. Có điều có phải chỉnh sửa cắt ghép hay không mời người kiểm định sẽ rõ thôi.”
Trương Đình làm sao có thể để người kiểm chứng, bởi đoạn video kia là thật. Sắc mặt cô ta càng thêm xanh. Đột nhiên cô ta nảy ra ý nghĩ điên rồ, cô ta loạng choạng đứng dậy. Kiều Ánh Tuyết chạy lại đỡ cô ta.
“Tôi đã định nhắm mặt mắt mở một mắt cho qua nhưng là do cô không biết điều tự tìm đến.” Nói rồi khóc lóc quay qua nhìn Trần Tuấn Khải: “Ba phải làm chủ cho con. Một tháng trước con vô tình phát hiện cô ta khuyến rũ Tuấn Khang, hai người bọn họ lén lút qua lại. Là cô ta ghen tị với hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3379561/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.