Đứa bé kia vẫn nắm chặt lấy một góc áo của Ám Nguyệt không buông, ánh mắt long lanh đẫm nước, khuôn mặt vừa lo sợ vừa khẩn trương như sợ cô sẽ đi mất.
Nghĩ lại thì khi nãy tên đó đã nói có một thế lực phía sau muốn bắt cậu nhóc này. Nếu bọn chúng biết người bọn chúng cử đi đều đã chết sạch, mục đích còn chưa đạt được e rằng sẽ có rất nhiều người muốn giết cậu ta. Rốt cuộc cậu nhóc này có thân phận gì?
Ám Nguyệt rút chiếc khăn tay lau sạch vết máu trên ám khí. Cô liếc mắt nhìn qua đứa bé.
"Em là ai?"
"Em...em tên Johnne mane."
"Tại sao chúng muốn truy sát em?"
Johnne mane cúi đầu khẽ lắc.
"Ba mẹ em đâu?"
"Đều...đều bị bọn chúng giết hại..."
Ám Nguyệt ngây người giây lát, trong đầu cô đọng lại câu nói:"Đều bị giết hại."
Vậy chẳng phải đứa nhỏ này rất giống cô của một năm về trước?
Như cảm nhận được tia xao động trong mắt Ám Nguyệt, Johnne mane nắm lấy tay cô nhỏ giọng nói lí nhí: "Chị mang theo em được không?"
Ám Nguyệt thở dài suy nghĩ giây lát rồi khẽ động tay nắm trọn đôi bàn tay nhỏ bé của Johnne mane. Tạm thời cứ đem theo nó về biệt thự, sau đó sẽ tìm cách lựa lời ứng phó với Mặc Tiêu Dao. Dù sao cô cũng không thể bỏ mặc nó được.
Nhấn máy gọi cho Bạch Phong, Ám Nguyệt nhìn những tên to con nằm bất động trên nền đất mà khẽ thở dài trong lòng.
"Alo, tôi có chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3361319/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.