Hàn Quyên như người mất hồn đi trong mưa. Bỗng điện thoại reo reo.
Keng...keng...Kèm theo đó là rất nhiều tin nhắn được gửi tới.
Ting...ting...là anh hai.
"Anh hai." Cô ấn nút nghe.
"Quyên nhi, ba...ba mẹ..."
Dù đã cố hết sức kìm nén lại nhưng Hàn Quyên vẫn nhận ra sự run rẩy trong lời nói của anh.
"Ba mẹ làm sao? Anh nói mau đi. Chẳng phải ba mẹ đang bên nước M sao?" Nghe đến ba mẹ, Hàn Quyên hơi mất bình tĩnh, cô vội gác lại mọi chuyện rồi chạy vụt ra chỗ đậu xe.
"Ba mẹ nghe tin tập đoàn xảy ra chuyện liền lên máy bay trở về. Không ngờ máy bay gặp trục trặc lao thẳng vào vách núi. Quyên nhi ba mẹ mất rồi."
Bộp...Điện thoại trên tay rơi xuống đất vỡ nát, tai cô như ù đi.
"Ba mẹ, không...không thể nào." Cô lắc đầu, bác bỏ tất cả, sự thật này quá đau lòng. Cô không muốn tin.
Cô lập tức leo lên xe lái vụt đi, rất nhanh sau đó đã có mặt trước cổng Hàn gia. Xung quanh nhà đều đã treo khăn tang trắng. Thi thể của họ đã được đặt trong linh cữu. Hàn Cẩn Huy phờ phạc, mắt đỏ sọc quỳ trước linh cữu.
"Không...sao lại như vậy. Ba mẹ."
Cô bước lại gần hai chiếc linh cữu đặt song song, thi thể hai người đều đã bị vụ nổ hủy hoại, khó mà nhận dạng.
Hàn Quyên cảm thấy cả người như mất hết sức lực ngồi bệt bên cạnh Cẩn Huy mà gào khóc.
Chỉ trong một ngày mà quá nhiều chuyện xảy đến, một cô gái yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-mac-thieu/3361303/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.