Chương trước
Chương sau
Buổi tối, tại một lễ hội của Nhật.
Một cô bé 2 tuổi mặc một bộ kimono màu hồng, miệng chúm chím, tay cầm cây kẹo mút, đang được ba mình ẵm. Cô bé rất xinh xắn, thỉnh thoảng lại bị ba và anh hai chọc cho cười khanh khách không ngừng, khiến cho mẹ mình cũng phải bật cười. Thật là một gia đình hạnh phúc, nhưng họ không biết rằng đó lại chính là sự khởi đầu cho mọi việc sau này.........
Gia đình ấy_một gia đình hạnh phúc.
Gia tộc ấy_một gia tộc hùng mạnh.
Và........cô bé ấy_cô gái nhỏ được sinh ra với biết bao sự yêu thương của các thành viên trong gia tộc, là thiên thần của trời ban xuống, là niềm vui của mọi người. Tất cả mọi điều tốt đẹp nhất đều được đặt lên người của cô bé, sự yêu thương, chiều chuộng, sủng nịnh,...............
"Ba............ba..............,cái................đó.................." Cô bé bập bẹ nói, tay chỉ về phía chiếc đèn lồng nhỏ tại một cửa hàng.
"Con gái cưng, con muốn đèn lồng nhỏ sao?" Ba cô bé yêu thương xoa đầu bé. Cô bé gật gật đầu, tay vẫn hướng chiếc đèn lồng chỉ "Ba..................,đèn....................lồng...................."
"Haha, được, ta đưa con đi mua." Rồi người đàn ông cất bước tiến lại phía quầy bán hàng.
"Ba....................đi...................." Cô bé chỉ tay xuống đất, ý chỉ muốn ba cô để xuống tự đi. "Được, con gái ngoan, đứng đây để ba mua con đèn lồng nhỏ!"
Sau khi được đặt xuống, cô bé bám vào hàng rào, xem những chiếc đèn lồng, ánh mắt long lanh, miệng cười tươi. Quả thật như một đoá hồng nhỏ. Bỗng đâu có vài con đom đóm bay qua, kéo theo sự tò mò của cô bé, bám vào hàng rào, cô bé thích thú nhắc từng bước chân nhỏ đi theo, dần khuất trong đám người.
"Con gái cưng, ba mua đèn lồng nhỏ cho con rồi này!" Người đàn ông quay xuống, tìm kiếm bóng dáng tí hon của cô con gái. Bỗng đèn lồng từ trên tay ông rơi xuống, khuôn mặt tái nhợt. "Aaaaaaaaaaa.............................." Người phụ nữ và đứa con trai đang ở quầy hàng khác, nghe thấy tiếng hét, len lỏi qua đám người rồi chạy lại bên người đàn ông. "Ông xã, sao vậy? Con bé gặp chuyện gì sao? Con bé làm sao thế? Ông xã................?"
"Con gái, con gái của ta, nó, nó biến mất rồi. Con bé biến mất rồi." Giọng ông hoảng hốt, trí óc hiện tại một trận gào thét. Ông đã làm gì? Con gái của ông, trong lúc lơ là ông đã không để ý. Con gái ông, biến mất rồi!
"Con gái, ................... biến.................... mất?! Không....................!" Người phụ nữ bỗng ngất lịm đi. "Bà xã, bã xã, em mau tỉnh, tỉnh. Hạo Vĩ, mau, mau, gọi cấp cứu và gọi gia gia ngay."
Đêm đó, trên dưới gia tộc Marri hỗn loạn vì sự mất tích của cô bé.
Trong công viên nhỏ phía sau lễ hội, một cô bé thút thít khóc đang nằm trong lòng một cô bé 9 tuổi. "Bé ngoan, em nín nín, chị cho em kẹo." Cô bé lắc đầu. "Ba mẹ, em ấy bị lạc, làm sao bây giờ?" Cô gái quay sang ba mẹ mình.
"Bé con thật tội nghiệp, hiện tại giữa biển người như vậy làm sao có thể tìm thấy ba mẹ cô bé? Chúng ta cũng không thể dùng quyền lực để tìm ba mẹ cho cô bé, chuyện đó sẽ làm giới truyền thông xôn xao." Ba cô gái khó xử. "Chi bằng chúng ta nhận cô bé làm con, tạo cho cô bé một cuộc sống mới. Hiện tại chỉ còn cách đem cô bé về chăm sóc."
Nói rồi người đàn ông ngồi xổm xuống, vươn tay bế lấy cô bé. "Con gái, con tên là gì?"
"Vô ích thôi ông xã, con bé còn quá nhỏ, sao nó có thể...................." Người phụ nữ còn chưa nói xong, một giọng nói trong trẻo đã xen vào. "Mẹ, trên chân cô bé có một sợi dây được cuốn hai vòng, hình như trên đó có chữ." Người phụ nữ nghe con gái nói, liền ngồi xuống, tháo sợi dây ra.
"Là một sợi dây bạc. Marrionewill Ai Khuynh Mẫn Bối!?...................."
Và, mọi chuyện bắt đầu từ đây.....................
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.