Thần mơ màng tỉnh dậy, phía sau cổ truyền đến cơn đau nhói. Phía bên giường có một người đang ngồi.
Nhìn rõ người đang ngồi là ai, Thần bực bội quay lưng lại. Hà Tử Vương nhận ra động tĩnh, nhìn sang.
"Tỉnh rồi thì mau dậy đi. Hôm nay chúng ta có việc."
Nói xong ông cũng không đợi Thần phản ứng lại, đứng dậy rời đi. Thần như nhớ ra được chuyện cần phải làm, vội vàng chuẩn bị.
Thần vừa bước xuống cũng là lúc hai cha con Hà Khải Thiên cũng đi ra. Ba người cùng nhau ra ngoài xe, Hà Tử Vương bước đến một trong hai chiếc xe được mở cửa sẵn, ý tứ chờ đợi Thần. Anh chần chừ một lúc, quay đầu đến chiếc xe thứ ba, hiện giờ anh chẳng có can đảm để ngồi cùng ai cả. Hà Tử Vương không nói gì, ngồi vào xe, thuộc hạ bên cạnh nhanh chóng đóng cửa xe cho ông. Hà Khải Thiên mặt không cảm xúc đi qua xe đang mở cửa còn lại. Đến trước xe của Thần. Chân đá vào thân xe. Thần ở bên trong ngơ ngác nhìn hắn, mất một lúc mới phản ứng kịp mà mở cửa.
"Cậu muốn ngồi xe này sao, vậy để tôi đổi... "
"Không cần." (*Yêu nghiệt trong truyền thuyết (•ω•))
Hà Khải Thiên cắt ngang lời anh, lấy tay đẩy cái đầu muốn chui ra vào bên trong, lập tức ngồi vào. Thần chạm vào nơi hắn vừa đụng đến, tâm tư rối bời.
"Tập trung đi. Chuyện hôm nay không được để cho sơ xuất."
Hà Khải Thiên không để ý đến thái độ của Thần, khoanh tay nhắm hờ mắt.
"Vâng." Thần điều chỉnh lại tâm trạng, tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-lao-dai/1775760/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.