Mọi chuyện sau đó vẫn như sắp xếp ban đầu. Chỉ hơn một tuần sau, Triệu Thái Bảo đã quen hầu hết mọi người trong lớp.
Ngoài giờ học buổi sáng, Triệu Thái Bảo tìm thêm công việc làm thêm vào thời gian còn lại trong ngày. Ba mẹ cậu không muốn cậu vất vả, nhưng cậu kiên quyết muốn làm. Cậu nói với họ, đó cũng là cơ hội để cậu dần tự lập.
Ba tháng sau...
Buổi chiều thứ sáu luôn là ngày tiệm trà sữa gần trường bận luôn tay.Những sinh viên phục vụ chân không chạm đất, tay không rời khay, chạy hết bàn này đến bàn khác.
"Ôi, mệt chết mất." Triệu Thái Bảo rã rời nằm lên quầy phục vụ. Khuôn mặt trắng hồng nay ướt đẫm mồ hôi, mái tóc mềm màu hạt dẻ bết trước trán.
"Không có thời gian than thở đâu. Khách vào nữa kìa." Quản lý nhanh chóng đặt những ly trà sữa lên khay, đẩy đến cho Triệu Thái Bảo.
Triệu Thái Bảo mệt mỏi dời bước. Đặt những ly trà sữa đủ màu đến đúng chỗ của nó. Nhìn mọi người hài lòng thưởng thức, cậu chợt quên mệt mỏi.
Leng keng. Cánh cửa quán lại mở ra, một nhóm người nữa vào quán.
Triệu Thái Bảo lau đi mồ hôi, nhanh chóng đến nơi những người vừa đến."Xin chào quý khách, quý khách muốn dùng gì?"
Triệu Thái Bảo nhanh chóng ghi lại vào sổ những yêu cầu. Cậu tiến đến bàn cuối bên cửa sổ. Nơi đó có một thiếu niên trạc tuổi cậu. Tai người đó đang đeo tai nghe, tầm mắt tập trung vào khung cảnh ngoài cửa sổ.
Khi đã đứng trước bàn, Triệu Thái Bảo có chút ngơ ngẩn. Gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-lao-dai/1775744/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.