Bách Bạch Hàn ngồi trên bàn ăn, nhã nhặn cắt thịt bò rồi bỏ vào miệng. Hoàn Trắc đứng cạnh anh vẫn không khỏi thắc mắc về An Nhiển Di. Rồi cửa phòng ăn mở ra, bóng dáng màu tím cùng hai bóng dáng nhỏ xinh bước vào. An Nhiển Di vui vẻ nắm tay Bách Thần và Bách Tuệ đi lại gần Bách Bạch Hàn.
"Anh hai, anh xem chị Nhi vừa làm nhẫn hoa cho Tuệ Tuệ nè, đẹp phải không ?" Bách Tuệ chạy lại ôm chân Bách Bạch Hàn rồi chỉ chỉ vào ngón tay mình.
Bách Bạch Hàn liếc qua rồi vẫn tiếp tục ăn, không quan tâm đến cô nhóc. Bạch Tuệ thấy thế liền rưng rưng nước mắt, au đó lại ôm mặt khóc nức nở.
"Oa anh hai không thương Tuệ Tuệ, anh hai không quan tâm đến Tuệ Tuệ rồi"
An Nhiển Di thấy thế nắm tay Bách Thần đi tới, dỗ Bạch Tuệ nín khóc.
"Bách Tuệ, là do anh hai đang buồn, Bách Tuệ đừng trách anh hai. Đi, chị Nhi đưa em đi hái hoa hồng trắng nhé." An Nhiển Di nhẹ nhàng lau nước mắt cho Bạch Tuệ.
Cảnh tượng này thật làm Bạch Hàn cảm thấy vui vui trong lòng. Không biết nếu mình khóc, cô ấy có dỗ dành mình như vậy không. (N.D: Nằm mơ đi anh, anh bao nhiêu tuổi rồi ? B.H: ta đang mơ đây.)
Bách Bạch Hàn bế Bạch Tuệ lên đùi mình rồi dùng khăn lau sạch nước mắt của cô bé.
"Bạch Tuệ đừng khóc, do anh hai đang buồn. Nên không quan tâm bạch Tuệ làm Bạch Tuệ khóc, anh hai xin lỗi." Bách Bạch Hàn nắm đôi đàn tay bé nhỏ của Bạch tuệ rồi hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-han-thieu-gia/99910/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.