Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên mà cô chịu ngồi lắng nghe anh nói chuyện và cũng là lần đaquf tiên mqf anh kể nhiều chuyện đến thế. Từ chuyện của cô và anh lúc hai người còn nhỏ, chuyện của hai năm trước, chuyện của hai anh em Thần và Tuệ, cho đến chuyện anh vào đây làm, anh đều kể tất cho cô nghe, giống như là không muốn giấu cô bất cứ điều gì. Anh rất khác, khác hoàn toàn so với hai năm trước. Bỗng nhiên, điện thoại trong túi váy của cô vang lên, Nhiển Di nhìn màn hình điện thoại, là Noãn Noãn gọi a.
“Alo?”
“Cậu đang ở đâu? Tại sao vẫn chưa về? Đừng bảo là say đến nỗi không biết đường về rồi đấy.” Noãn Noãn gằn giọng hỏi.
“Ách, tớ về liền đây. Noãn Noãn, xảy ra chuyện gì sao? Giọng cậu có vẻ... tức giận”
“Phải, tớ chính là đang tức giận. Cậu đã bảo là sẽ về sớm để bàn chuyện với tớ, thế mà bây giờ cậu vẫn chưa về. Còn hai con sâu rượu này lại ôm chân tớ ngủ ngon lành, tớ phải giữ tư thế này suốt gần một tiếng đồng hồ, hai chân vừa nhức vừa tê, tớ không thể tức giận sao?”
“Được rồi được rồi Noãn tủ, cậu vất vả rồi, tớ về với cậu liền đây.” Nhiển Di nói xong liền tắt điện thoại, cô thở dài rồi đứng dậy.
“Em về sao?” Bách Bạch Hàn tiếc nuối hỏi
“Ừ, bạn tôi đang đơi.” Nói xong cô liền rời đi. Đi được hai ba bước, cô đột nhiên xoay đầu, nhìn ai đó đang còn ngồi trên ghế đá kìa. “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-han-thieu-gia/2098285/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.