"Hàn, mi định qua bên đó thật à?" Mạc Minh Khiêm đang xem xét các hồ sơ của bệnh nhân, hướng mặt lên nhìn người đang ngồi bắt chéo hai chân trên sa lông phía đối diện, biểu cảm có chút không tin.
"Ừ."
"Không thể tin là mi lại đồng ý cái điều kiện đó của ông chú mi đấy. Ta không biết là mi muốn làm giáo viên nha."
"Thấy rất có lợi, ta qua đó thì 10% cổ phần công ty của chú liền chuyển qua cho ta, mà nghề giáo viên cũng không tệ. Lâu lâu cũng nên thử cảm giác mới mẻ." Bạch Hàn lắc nhẹ ly rượu đỏ cầm trên tay sau đó để lên miệng rồi nhấm một ngụm.
"Nghe đồn là một trường đại học nổi tiếng nhỉ? Bên đó chắc có nhiều gái xinh lắm." Minh Khiêm cười tủm tỉm.
Bách Bạch Hàn chỉ im lặng rồi liếc cậu bạn. Chuyện là trường đại học của chú sắp bắt đầu năm học mới, mà số sinh viên đăng ký nghề quản trị kinh doanh lại khá đông, gặp thêm một vài giáo viên nghành đó lại về hưu. Thời gian tuyển giáo viên lại gặp trục trặc cho nên tuần trước, ông chú của anh mới gọi điện cho anh. Ngỏ ý muốn mời anh qua bên đó dạy một thời gian cho đến khi tìm được giáo viên mới. Mà Bạch Hàn lại không phải là người đơn giản, không phải mời là liền đồng ý. Sau một tiếng đấu tranh, cuối cùng anh cũng đồng ý qua bên đó dạy với điều kiện là chuyển 10% cổ phần của chú qua cho anh.
"À mà ta nghe Tiểu Đình nói, thanh mai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-han-thieu-gia/2098282/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.