Ở bệnh viện YYY…
Bách Bạch Hàn ngồi ở ghế chờ, cúi đầu nhìn xuống đất. Khuôn mặt lãng tử đầy lo lắng và sợ hãi. Anh lấy điện thoại ra, bấm một dãy số rồi dừng lại. Anh chần chừ nhìn điện thoại. Cuối cùng cũng bấm nút gọi.
“Alo, Hàn. Gọi ba có việc gì sao ?” Bách Quang Mặc bên đầu dây kia trả lời. Quái lạ, thằng con trai này rất ít khi gọi điện cho ông. Nếu có gọi thì cũng chỉ nói vài việc ở công ty.
“Con muốn ba mẹ và gia đình vợ tới bệnh viên YYY gấp.” Bách Quang Mặc còn chưa kịp hỏi chuyện gì, anh đã tắt máy.
…………………………………..
10 phút sau, mọi người đều tới đầy đủ, trong đó còn có An Dạt Y. Khi gặp An Dạt Y, Bách Bạch Hàn hết sức bất ngờ, nhưng cảm xúc này liền bị anh che giấu.
“Hàn, chuyện gì đã xảy ra ? Tại sao con lại bảo chúng ta đến bệnh viện ?” An Lạp Dạ nhìn con tai hỏi.
Bách Bạch Hàn đang định trả lời thì bác sĩ từ phòng khám đi ra. Vị bác sĩ đến chỗ anh đang đứng rồi nói.
“Thưa thiếu gia, bệnh nhân bị đạn bắn xuyên qua chân làm gãy xương chân. Chúng tôi đã gắp viên đạn ra và băng bó chân bệnh nhân. Chân bệnh nhân có thể sẽ lành trong 3 tháng. Trong thời gian đó thì phải tập trị liệu.” (Không rành mấy vụ y khoa này …)
“Ừ.” Bách Bạch Hàn gật đầu.
“Bệnh nhân là sao ? Con rể…” An Cữ Tôn lo lắng nhìn anh.
Anh thở dài rồi kể lại vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-han-thieu-gia/2098268/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.