Lăng Thiên khẽ mở cửa phòng cô, vì tưởng cô đang ngủ nên anh nhẹ nhàng bước vào. Nhưng khi bước vào thì thấy cô đang đứng ở ban công quay lưng về phía cửa. Lăng Thiên lặng lặng đứng ngắm nhìn cô, thấy cô có vẻ lạnh anh liền đi tới gần.
"Em đang bệnh..... Không nên đứng ở đây? "
Nghe được giọng nói quen thuộc cô quay lại rồi im lặng đi vào trong.
"Tử Di....khoan đã!" Anh vội nắm tay cô lại
"Chuyện gì?"
"Hôm đó là em đem cơm đến công ty cho tôi sao?"
"Tôi không có! " Hạ Tử Di vội vàng phủ nhận. Cô không muốn anh ta biết chuyện mình đem cơm.
"Em không cần giấu! Thím Trần đã nói cho tôi biết rồi!"
"......đúng vậy thì sao?"
"Sao không đem vào phòng cho tôi? "
Hạ Tử Di từ từ xoay người lại đối diện anh.
"Vì tôi không muốn phá hoại chuyện riêng tư của anh! Tôi không muốn bị người khác coi là tiểu tam!"
"Chuyện riêng của tôi? Em nói vậy là có ý gì?"
"Tôi nói gì anh là người rõ nhất..... anh đừng giả vờ như không biết gì?" ngừng một lát cô tiếp tục nói " Anh không cần quan tâm đến tôi làm gì? Mọi chuyện cứ như trước đây là được rồi......" Tử Di xoay người bước đi. Một giọt nước mắt rơi xuống, cô cảm thấy vô cùng khó chịu khi nhắc đến chuyện này. Rốt cuộc là vì sao cô lại quan tâm đến chuyện anh đi với ai, đi làm gì?
Lăng Thiên vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra... cô nói chuyện riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-chu-tich/2463303/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.