“Tôi... Cô ấy bị ngất trong toilet? Tôi chỉ giúp cô ấy thôi? “ Vốn định nói tên mình nhưng cô lại nghĩ không cần thiết.
“Được... Tôi đến ngay!” Anh vội vàng chạy đến toilet. Em sao vậy chứ? Tôi mới rời đi mà đã có chuyện rồi?
Lát sau...
“Tử Di...em sao vậy? “Vừa đến nơi thấy Hạ Tử Di đang được một cô gái dìu ra từ toilet, anh không khỏi lo lắng.
“À...tôi vừa vào thì thấy cô ấy bị ngất nên giúp thôi! “
“Cảm ơn cô!” Vì vội vàng đỡ cô nên không kịp hỏi tên cô gái kia mặc dù anh thấy cô ấy rất quen.
“Cho dù anh hai không còn nữa... Nhưng chị hãy cố gắng sống tốt nhé! Chủ tịch Lăng có vẻ rất yêu chị! “
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Lăng gia...
Anh bế cô lên phòng đặt cô xuống giường rồi đắp chăn lại. Ngồi bên giường anh quan sát lúc cô ngủ. Bất giác anh nở một nụ cười rồi cúi xuống đặt lên trán cô một nụ hôn.
“Lưu Minh.... Anh đừng rời xa...em...Lưu Minh..” Hạ Tử Di bị ngất nhưng vẫn gọi tên Lưu Minh làm Lăng thu hồi dáng vẻ dịu dàng thay vào đó là ánh mắt tức giận giống như muốn giết người.
“Hạ Tử Di... Em mở mắt nhìn cho kỹ đây... Tôi không phải Lưu Minh!!! “ Lăng Thiên hét lên. Tiếng hét làm Hạ Tử Di từ từ mở mắt. “Sao mình lại ở đây? Không phải đang ở trong bữa tiệc sao?”
“Tỉnh rồi sao?.... Bây giờ thì em đã nhìn kỹ chưa... Tôi không phải là Lưu Minh! “ Anh nhắc lại lần nữa.
“Tôi...sao tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-cua-chu-tich/2463238/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.