Lăng Dịch vẫn đi đến gần mười hai giờ mới trở về.
Khi đó Lăng Húc đã nằm trên giường, nhưng cậu còn chưa ngủ, vẫn luôn chú ý động tĩnh bên ngoài, vểnh tai nghe xem khi nào Lăng Dịch trở về.
Chờ cậu nghe được tiếng chìa khóa mở cửa thì không kiềm chế được lập tức từ trên giường nhảy lên, đèn cũng không khai, chân trần nhẹ nhàng đi đến cạnh cửa, mở cửa ra một cái khe nhỏ nhìn ra phía bên ngoài.
Lúc Lăng Dịch vào nhà vốn thấy tất cả mọi người đều ngủ, liền bất giác phóng nhẹ bước chân, anh mở đèn phòng khách, thuận tay để áo khoác lên ghế sa lông, theo bản năng nhìn thoáng qua phòng Lăng Húc.
Vốn buổi tối Lăng Dịch có uống chút rượu, lúc này anh nhìn thấy cửa phòng Lăng Húc lộ ra một cái khe nhỏ, bên trong khe cửa có một con mắt đang âm trầm nhìn anh, nhất thời cả người đều bị dọa thanh tỉnh, sau đó mới kịp phản ứng là Lăng Húc.
Trầm ổn như Lăng Dịch giờ phút này cũng có chút căm tức, bước đi qua kéo cửa mở ra, quát hỏi: “Hơn nửa đêm không ngủ còn giả quỷ cái gì?!”
Lăng Húc cảm thấy có chút uất ức: “Không phải anh cũng hơn nửa đêm không ngủ sao.”
Lăng Dịch nhìn cậu, tức giận trong mắt chưa tiêu.
(Đầm: Đến đây không nhịn được phụt cười ha ha ha, phục anh Dịch như vậy mà không có hét lên, gặp ta là nổi nhà rồi )
Lăng Húc lại nhịn không được áp qua ngửi ngửi hương vị trên người anh: “Uống rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-con-la-ai/3205205/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.