Tiêu Thời mua hơn mười cái bánh ngọt nhỏ, xách ba bốn gói to đi ra.
Nhìn thấy Lăng Húc, hắn khách khí gật gật đầu tỏ vẻ chào, sau đó kéo cửa phó điều khiển ngồi vào.
Phan Văn Thiệu còn đang khuyên bảo Lăng Húc: “Nhanh lên, lên xe.”
Cuối cùng Lăng Húc cắn răng một cái, nói: “Chờ tôi.”
Lúc này vốn cậu có thể tan làm, trở vào bên trong chào hỏi một tiếng rồi thu dọn đồ đạc đi ra, kéo cửa xe phía sau xe Phan Văn Thiệu ngồi vào.
Tâm tình Phan Văn Thiệu thật tốt: “Báo cáo trưởng quan, chuẩn bị cất cánh!” Cười khỏi động ô tô.
Lăng Húc ngồi ở phía sau, đột nhiên có chút thấp thỏm bất an, chờ đến khi Phan Văn Thiệu lái xe rời khỏi ngã tư đường, cậu mới hỏi: “Chúng ta đi đâu vậy?”
Phan Văn Thiệu đáp: “Ai nha, sợ sao? Cũng không bán cậu, đừng sợ.”
Lăng Húc cảm thấy nói chuyện với y thật là lao lực, vì thế quyết định tạm thời ngậm miệng, nhìn trái nhìn phải, xác định chiếc xe này nhất định là của Phan Văn Thiệu, bởi vì cậu nhìn thấy phía sau chỗ ngồi đều là gấu bông. Vươn tay cầm một con gấu bông ôm vào trong ngực, Lăng Húc ngửi thấy được mùi nước hoa thoang thoảng.
Cậu cảm thấy trước kia mình không phát hiện Phan Văn Thiệu thích đàn ông, thật sự là mắt mù.
Nhưng bây giờ nhớ tới, lúc còn đi học Phan Văn Thiệu không phải như thế, khi đó y là một thanh niên dung mạo thanh tú thân hình cao gầy, thích mặc quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-con-la-ai/3205199/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.