Căn phòng vô cùng lớn, được trang trí bằng phim hoạt hình mơ mộng, trong phòng có hai giường, mỗi giường đều lớn có thể ngủ đến bốn năm người. 
Ngày thường, hai đứa mỗi người sẽ ngủ một giường, những hôm nay bọn chúng rõ ràng đều không vui, cả hai đứa đều muốn ngủ cùng với Tổ Thiển. 
Đương nhiên, Tô Thiển sẽ không từ chối, mới vừa ôm hai đứa lên giường, chuẩn bị kể cho chúng nghe một câu chuyện ngắn, thì Tư Mặc Hàn lại đẩy cửa bước vào. 
Anh phớt lờ ánh mắt ngạc nhiên của Tô Thiển, cầm ghế ngồi xuống bên cạnh giường, ánh mắt thản nhiên dán chặt lên người bọn họ. 
Tô Thiển ban đầu nghĩ Tư Mặc Hàn chỉ đến đây nói chúc ngủ ngon với bọn trẻ, vì vậy cô lẳng lặng đợi anh mở miệng nói, sau khi anh đi rồi mới kể truyện cho bọn trẻ nghe. 
Tuy nhiên, vài phút trôi qua, không có gì xảy ra, chỉ có sự im lặng. 
Tư Mặc Hàn nhìn bọn họ, Tô Thiển nhìn Tư Mặc Hàn, hai đứa trẻ lúc thì nhìn Tư Mặc Hàn, lúc thì nhìn Tổ Thiển, chớp chớp đôi mắt to ngây thơ... 
Tô Thiển bắt đầu nhận ra rằng Tư Mặc Hàn không hề có ý định mở miệng, khiến trong đầu cô xuất hiện đầy những dấu chấm hỏi. 
Không phải, rốt cuộc ý của anh ta là gì? 
Tô Thiển cuối cùng không nhịn được, hỏi thắm dò: "Tư tiên sinh, xin hỗi ngài đây là muốn " Tư Mặc Hàn vẻ mặt không thay đổi, thản nhiên đáp: "Nhìn các người ngủ.” 
"Anh biến thái à?” 
Sau khi nói điều này, Tô Thiển mới nhận ra cái miệng của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-co-doi-tu-tong-sung-vo-vo-do/215749/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.