- Anh không có ý đó - Viêm Tước nói
- Xin lỗi, Viêm tiên sinh, ngài có ý gì cũng cần nói tôi, xin phép tôi đi trước - Diệp Minh Thanh lạnh lùng nói lại
- Tha thứ cho anh được không ?? Viêm Tước nắm tay không cho cô đi
Tha thứ cho anh, cô thì sao, 5 năm cô sống trong sự đau khổ, đêm nào con cô cũng trở về trong giấc mơ, nhưng cô không thể làm gì hết.
5 năm đó là sự tra tấn với cô, sau khi cô bị tai nạn cô đã được bác sĩ giỏi nhất nước chữa trị trên máy bay tư nhân đi qua Pháp. Nhưng tính mạng thì giữ được còn cô thì ngủ suốt 1 năm. Sau khi tỉnh dậy thì mới biết được cô không thể bước đi. Vì thế cô phải mất thêm một thời gian để bình tĩnh lại. 5 năm , cô sống không có này nào là hạnh phúc. Để tập bước đi cô phải bỏ ra thời gian còn lại. Tuy rằng giờ có thể đi như bình thường nhưng vẫn còn chút khó khăn. Vẫn phải gặp bác sĩ theo định kỳ
Cô quay về là để xem ba cô lần cuối. Cô tính sẽ đi sau khi kết thúc chuyện của ba. Cô biết đã quyết định về đây thì chắc chắn đã chuẩn bị cho mọi tình huống khi gặp anh. Thế mà giờ chẳng làm được gì ??
_ «Viêm tiên sinh, buông tay tôi ra»_ Diệp Minh Tuyết lôi tay mình ra thì càng bị Viêm Tước nắm càng chặt
Minh Tuyết thôi dãy dụa,
_«Viêm tiên sinh , ngài muốn thế nào»
_« Tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-be-nho-tro-ve-ben-anh/2993956/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.