Sau một giấc ngủ thật say, Đinh Đinh lúc này đã cựa mình trở dậy, cậu vươn vai uốn mình một chút, cậu vẫn còn đang mơ mơ màng màng, dụi dụi hai mắt. Rồi cậu mở mắt to ra, thấy mình đang nằm trên ghế sofa và trên người thì đang đắp chiếc áo khoác của anh hai. Cậu lờ mờ đoán ra, có lẽ lúc cậu ngủ quên ở trên bàn, anh hai cậu đã về phòng rồi bế cậu sang đây, lại còn đắp áo cho cậu lòng Đinh Đinh thấy hạnh phúc lạ. Thế rồi, cậu nhìn quanh nhìn quất không thấy anh hai đâu, cậu đoán chắc anh có lẽ lại đi họp rồi. Nghĩ đến đó cậu lại cảm thấy hơi chạnh lòng, đã mấy tiếng rồi cậu không gặp anh hai, nhưng cũng thấy bản thân mình thật đáng trách công việc của anh hai bận rộn như thế này nhưng anh hai vẫn không quên chăm sóc và quan tâm đến cậu. “ Rột..rột”, tiếng reo trong dạ dày của Đinh Đinh cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu, trưa nay cậu đã ăn gì đâu, ngủ quên đến tận giờ này cơ mà..
Cậu cầm điện thoại cứ nhìn vào màn hình, bấm bấm gõ gõ rồi lại thôi…
- Đánh thức Đinh Đinh dậy được rồi đấy An Tử Yến à, chắc cậu nhóc đói lắm rồi.
- Ừ, bảo bối của tôi. Không biết ngủ có ngon không, nếu dậy mà không thấy tôi có buồn không..
Đinh Đinh loáng thoáng nghe thấy giọng nói của hai người con trai, hai giọng nói đó đã trở nên rất đỗi quen thuộc rồi. Cậu nghe cuộc trò chuyện của họ có nhắc đến đồ ăn, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-bao-boi-cua-anh-hai/2005784/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.