Lam Thảo khi thấy con rắn đen đó thì lập tức xoay người bỏ chạy, cô chạy thật nhanh thật nhanh để con rắn không đuổi kịp mình. Cô chạy nhanh đến nổi không biết mình đã chạy đến đâu chỉ biết cô phải thoát khỏi con rắn đó.
Bỗng cô vấp phải bậc thềm nên trượt chân đập đầu vào thành tường ở ngôi nhà nghỉ mà Dạ Minh Nam đã xây để cho cô lúc cô có thai. Trời đất bỗng dưng quay cuồng, cô không còn biết được gì nữa.
Đến khi tỉnh dậy thì cô đã thấy mình nằm trên giường, đầu rất đau còn băng lại. Cô lờ mờ thấy Dạ Minh Nam đã xoay người bỏ đi, cô muốn gọi anh lại nhưng miệng lại không mở ra được.
Những ngày sau đó cô cũng không gặp được anh, đến khuya anh mới về nhà, cô chờ đợi đến khi ngủ quên ở sofa cũng không gặp được. Anh đi sớm về muộn, có ý như muốn tránh mặt cô. Cô nhớ lại hôm đó anh đã nói sẽ để cô quyết định mọi thứ, không làm phiền đến cô nữa.
Cô điện thoại anh không bắt máy, nhắn tin anh không trả lời, có vẻ như anh muốn cắt đứt quan hệ với cô vậy.
*
*
*
Buổi trưa khi ăn trưa xong cô lên phòng nằm nghỉ, vừa sắp đóng cửa lại thì nghe người hầu nói Dạ Minh Nam cùng Mai Nhã Vân về đến. Nhưng khi vừa về thì hai người đã vào phòng của Dạ Minh Nam, khoá chốt cửa ở trong đó.
Đợi biết bao lâu mới chờ được đến lúc anh về nhà, cô vội vàng chạy đến phòng của Dạ Minh Nam. Cửa đã khoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em/1735061/chuong-49.html