''Anh đẹp trai lắm phải không?'' Thấy Lam Thảo cứ nhìn mình chằm chằm Dạ Minh Nam kêu ngạo lên tiếng.
''Đẹp như ma.'' Lam Thảo thẳng thừng nói.
''Không đẹp tại sao em nhìn anh không nỡ dời tầm mắt vậy?''
''Tại...tại tôi lo suy nghĩ chuyện khác nên thẩn thờ ra chứ tôi đâu có nhìn anh.''
''Em có nhớ ra được chuyện gì chưa?''
''Chưa. Nhưng tại sao tôi lại bị thương nặng như vậy chứ?''
Dạ Minh Nam chần chừ một lúc rồi kể lại mọi chuyện xảy ra lúc Lam Thảo bị bắt cóc cho đến khi nhập viện cho cô nghe. Gương mặt cô lạnh lùng nhìn anh nói.
''Vì anh đào hoa nên tôi mới bị như vậy sao? Thật quá đáng.'' Lam Thảo tức giận trách móc Dạ Minh Nam.
''Là lỗi của anh, là do anh không tốt mới không bảo vệ được cho em. Thà rằng anh là người bị thương nằm đó, anh không muốn em chịu bất cứ thương tổn nào cả. Nhưng anh không thể, anh là một người chồng vô dụng, em trách anh như thế nào cũng được.'' Dạ Minh Nam ánh mắt ưu buồn mang theo giọng nói âm trầm.
Lam Thảo chỉ vô tình nói ra như vậy, không có ý trách anh nhưng không ngờ anh lại tự trách mình như vậy.
''Chuyện cũng xảy ra rồi, anh đừng tự trách như vậy. Tôi chỉ nói vậy thôi chứ không trách anh.''
Dạ Minh Nam tiến về phía cô, ôm cô từ sau giọng nói bất lực thủ thỉ vào tai cô.
''Vợ ơi anh yêu em. Dù em không nhớ anh, nhưng anh sẽ chờ chờ đến khi nào em nhớ lại anh thì thôi.''
Lam Thảo bị hành động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em/1735059/chuong-47.html