Đã hai ngày rồi vẫn chưa có tin tức của Thảo Nhi, mọi người trong gia đình đều lo lắng không thôi. Lam Thảo thì không ăn, không uống gương mặt không còn một chút sức sống nào cả. Dạ Minh Nam đau lòng nhìn cô, con gái thì không tìm được, vợ thì không chịu ăn uống.
''Em không ăn uống làm sao có sức lo cho Kỳ Anh đây? Con cần có em, em không được gục ngã như vậy, nếu như con bé Thảo Nhi về em làm sao lo được cho con bé? Gắng ăn một chút nha vợ.''
''Anh đã tìm được tin tức nào của con chưa? Hai ngày rồi con bé đã sống như thế nào chứ. Có được ăn no không, mặc ấm không hay bị người ta hành hạ.'' Lam Thảo vừa nói lại không kìm được nước mắt.
Dạ Minh Nam một tay nắm trùm ở thành phố A lại không điều tra ra được người đã bắt Thảo Nhi đi, chắc hẵn người đứng phía sau còn lớn mạnh không thua kém gì Dạ thị. Dạ Minh Nam cũng một phần đoán được là ai, nhưng nếu thật sự là người đó thì Thảo Nhi sẽ an toàn mà trở về.
''Reng.reng.reng.'' Từ đâu có điện thoại gọi tới cho Dạ Minh Nam. Nhìn thấy dãy số quen thuộc Dạ Minh Nam lập tức bắt máy.
''Chào! Lâu ngày không gặp. Anh có cần nhớ tôi đến nổi bắt máy nhanh vậy không?'' Giọng của tên đàn ông lạnh lùng vang lên.
''Mau trả con lại cho tôi.'' Dạ Minh Nam lạnh lùng đáp trả.
''Anh nói gì tôi không hiểu?''
''Dạ Minh Quân nếu con gái tôi có một vết xước nào thì cậu đừng mong thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-yeu-em/1735045/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.