Hàn Tử Hân im lặng không nói gì. Hai bàn tay anh siết thật chặt rồi sau đó lẳng lặng rời đi. Trước khi đi Hàn Tử Hân không quên chào bà:
- "Cháu hiểu rồi. Chào phu nhân."
Vương phu nhân nhìn Hàn Tử Hân đi hẳn rồi mới đi vào trong phòng xem cô thế nào.
Lúc này cô vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, sắc mặt xanh xao.
- "Con dâu của ta, ta biết con lo lắng cho Phong Thần nhưng nhìn con như vậy không chỉ ta mà cả Phong Thần, tất cả mọi người trong gia đình đều không yên tâm được."
Vương phu nhân buồn bã ngồi cạnh giường bệnh của cô thì thầm nói.
Lúc này cô khẽ cử động rồi từ từ mở mắt. Trong đầu cô lập tức nghĩ tới ca phẫu thuật của anh, cô liền ngồi bật dậy, hất tung chăn ra rồi định đặt chân xuống đất thì Vương phu nhân liền ngăn lại:
- "Tĩnh Anh! Con làm gì vậy? Con mới tỉnh lại thôi, sức khỏe của con còn đang yếu lắm, con..."
- "Mẹ! Phong Thần sao rồi? Con phải đi xem anh ấy thế nào."
Loading...
- "Phong Thần có thế nào thì ba sẽ thông báo cho con mà. Bác sĩ nói con bị động thai không thể tùy ý di chuyển được."
Mẹ Vương chạy tới ôm cô, ngăn lại.
- "Bây giờ Phong Thần còn chưa biết sống chết ra sao thì con làm sao có thể an tâm ở lại đây chứ? Huhu...mẹ cho con đi gặp anh ấy đi mà...hức..."
Cô vừa nói vừa khóc, cả người mềm như bún đến đứng cũng không vững.
- "Được rồi. Vậy mẹ sẽ đưa con đi gặp Phong Thần nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736161/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.