Tĩnh Anh nghe Hàn Tử Hân nói vậy bèn hỏi:
- "Anh cũng mệt rồi hả?"
- "Đương nhiên rồi. Em hỏi vậy mà cũng được à? Anh mệt muốn chết rồi đây này."
Hàn Tử Hân đấm bụp bụp mấy cái vào vai để bày tỏ rằng mình cũng mệt. Tĩnh Anh nhìn anh như vậy thì không đành lòng bởi bây giờ nếu cô không nghỉ thì anh vẫn sẽ đồng hành cùng cô.
- "Thôi được rồi. Vậy hôm nay chúng ta tan làm tại đây."
Cuối cùng thì cô cũng chịu đồng ý và thu dọn tài liệu lại.
Sau đó hai người họ cùng nhau đi xuống sảnh lớn, vừa đi Hàn Tử Hân vừa nói:
Loading...
- "Muộn rồi, để anh đưa em về nhé?"
- "Không cần đâu, em tự đi về được mà. Khuya rồi em không muốn anh phải nhọc công đâu a~"
- "Em nói gì vậy? Được đưa tiểu thư xinh đẹp này về nhà chính là vinh dự của anh đấy!"
- "Thôi được rồi. Coi như hôm nay em mềm lòng nên mới bị anh dụ dỗ hết cái này tới cái kia."
Tĩnh Anh gật nhẹ đầu, cười tươi nói. Thế là cô để cho Hàn Tử Hân đưa về, còn xe của mình thì để lại ở công ty.
Tối đó Vương Phong Thần về nhà không thấy đâu, anh rút điện thoại ra, đắn đo nên gọi cho cô hay không và cuối cùng anh quyết định không gọi.
- "Kệ chứ. Tại sao mình lại phải quan tâm đến cô ta chứ?"
Nói là như vậy nhưng Vương Phong Thần sau khi ăn tối xong, ngồi đọc sách chán chê mà vẫn không thấy tiếng động cơ xe cô đâu. Hắn không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736100/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.