Đến ngày hôm sau, Tĩnh Anh thấy sức khỏe tốt hơn và cô lại đi làm trở lại.
Cô thay đồ xong, vừa mở cửa bước ra ngoài thì chạm trán luôn với Vương Phong Thần. Thế nhưng cô chỉ liếc nhìn anh qua loa rồi bỏ đi. Vương Phong Thần thấy vậy lập tức nhíu mày. Mọi hôm còn đích thân cô nấu đồ ăn sáng cho hắn, vậy mà hôm nay, đừng nói là đồ ăn sáng mà ngay cả nói chuyện với hắn cô cũng không thèm nói.
- "Ơ? Nhưng tại sao mình phải khó chịu làm gì nhỉ? Kệ cô ta đi, quan tâm làm gì."
Cắt luôn suy nghĩ vu vơ, Vương Phong Thần liền ra gara lấy xe nhưng phát hiện xe của cô vẫn ở nhà.
- "Cô ta không đi xe đi làm sao?"
Vương Phong Thần tự lẩm bẩm một câu rồi bắt đầu rời khỏi nhà. Vừa ra khỏi cổng thì anh nhìn thấy cô đang đứng nói chuyện cùng người đàn ông hôm qua, còn rất vui vẻ nữa.
- "Tĩnh Anh! Hôm nay trông sắc mặt em tốt hơn rồi đó."
Loading...
- "Tất cả là do anh "mát tay" nên em mới nhanh khỏi bệnh như vậy đó."
Cô mỉm cười thật tươi nói.
- "Vậy bây giờ chúng ta xuất phát thôi."
Hàn Tử Hân vừa nói vừa mở cửa xe ra để cô lên xe trước. Anh còn tinh tế đến mức lấy tay che bên trên đầu cô vì sợ cô không cẩn thận mà va đầu thành xe.
Sau đó Hàn Tử Hân mới bước lên xe rồi chiếc xe từ từ lăn bánh rời đi trước mặt Vương Phong Thần.
- "Chết tiệt, cô ta còn dám tình tứ cùng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736096/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.