*ring ring
Đang lúc Tĩnh Anh tưởng như mình sắp nhìn thấy tử thần thì cô nghe mơ hồ có tiếng chuông điện thoại reo lên.
Không biết có sự giúp đỡ của năng lực siêu nhiên nào mà đột nhiên cô lại có cảm giác hít thở được một chút.
- "Alo? Phong Thần à?"
Giọng nói ngọt ngào của Tô Khiết Như vang lên, thì ra đó là chuông điện thoại của cô ta. Là Phong Thần gọi cho cô ta sao?
- "*Em đang làm gì đó*?"
Vương Phong Thần nghe thấy giọng nói của Tô Khiết Như thì lập tức mỉm cười. Anh vừa kết thúc chuyến khảo sát và đang trở về khách sạn, vì quá nhớ Tô Khiết Như nên liền gọi điện về.
- "Phong Thần, cứu e...."
Tĩnh Anh lên tiếng muốn cầu cứu nhưng nhanh chóng bị cô ta lấy tay bịt miệng cô lại. Cô ta vừa bịt miệng cô vừa trừng mắt nhìn Tĩnh Anh một cái thật sắc.
- "*Khiết Như, hình như anh nghe thấy tiếng gì đó*?"
Vương Phong Thần liền hỏi.
Loading...
- "Đâu có tiếng gì đâu? Em...em đang xe...Con ranh!"
Tô Khiết Như vì đang tập trung nói chuyện với Vương Phong Thần nên đã để Tĩnh Anh có được cơ hội mà bỏ chạy. Tô Khiết Như vội đuổi theo Tĩnh Anh, không để cô có thể rời khỏi căn nhà này.
- "*Khiết Như! Có chuyện gì vậy*? *Em có nghe anh nói gì không*?"
Vương Phong Thần đang nói chuyện nhưng lại nghe thấy mấy câu kì lạ của Tô Khiết Như và không thấy có người trả lời bèn sốt ruột hỏi.
*tút tút
- "*Khiết Như! Alo*?"
Tô Khiết Như thấy Tĩnh Anh bỏ đi thì vội tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/1736089/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.