Tĩnh Anh buồn tủi dọn ra khỏi căn phòng mà đáng lẽ ra phải là của cô để nhường cho một người phụ nữ khác. Cô mang đồ đến phòng dành cho người giúp việc ở trước kia. Có lẽ là họ mới dọn đi nên căn phòng còn sạch sẽ và không phải dọn dẹp gì nhiều cả. Bữa tối hôm đó cô không ăn chút gì cả, cứ nhốt mình trong phòng khóc thút thít. Đang khóc thì chuông điện thoại của cô reo lên, trên màn hình hiện lên dòng chữ 'Mami', cô liền lau nước mắt, lấy lại giọng nói bình thường, cố gượng cười, rồi ấn nút nghe.
- "Alo mẹ ạ? Con đây."
- "Con gái cưng của ta đang làm gì đó? Đã ăn tối chưa?"
- "Dạ, con ăn rồi. Con đang ngồi xem tivi cùng với Phong Thần ạ."
- "Phong Thần đối xử với con tốt chứ?"
Mẹ cô lại hỏi.
- "Dạ, tất nhiên rồi ạ. Anh ấy đối xử với con rất tốt, mẹ yên tâm đi ạ."
Tĩnh Anh kiếm cớ phủ nhận.
- "Nhà mới tốt chứ? Khi nào rảnh ba mẹ sẽ qua nhà thăm hai đứa nhé."
- "Dạ."_____Tĩnh Anh chỉ đáp lại ngắn gọn. Cô cũng chưa biết sẽ phải làm gì nếu ba mẹ cô sang đây, nhưng thôi thì lúc đó tính sau.
Loading...
- "Nhưng sao ta nghe giọng con hôm nay lạ lắm. Con...con khóc đấy à?"
- "Dạ, không. Con đang xem bộ phim cảm động nên con khóc chút thôi mà."
- "Con bé này, làm vợ người ra rồi mà còn như trẻ con vậy. Thôi, mẹ tắt máy đây. Không làm phiền hai đứa nữa. Chúc con gái ngủ ngon."
Giọng Châu phu nhân mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/162287/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.