Tĩnh Anh cả đêm gần như thức trắng cả đêm bởi vì cô suy nghĩ rất nhiều đến hành động của anh. Càng nghĩ càng tủi thân, cô khóc nhưng không dám phát ra tiếng. Cả đêm trằn trọc, cho đến khi cô mệt quá mà thiếp đi. Hôm sau, Tĩnh Anh dậy rất sớm, cô làm vệ sinh cá nhân rồi thay một chiếc váy màu tím nhạt, mái tóc dài xoăn nhẹ buộc một nửa. Nhìn cô vô cùng xinh đẹp và hiền dịu. Nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc nhiều, cô trang điểm nhẹ để che đi khuyết điểm. Tĩnh Anh tự động viên bản thân rằng do hôm qua anh say nên mới làm vậy, gạt mọi chuyện sang một bên, đi xuống dưới bếp làm đồ ăn sáng. Khi mọi thứ chuẩn bị đã xong xuôi thì cả nhà cũng thức dậy. Thấy cô lúi húi trong bếp, mẹ chồng cô - Vương phu nhân liền bảo
- "Tĩnh Anh! Sao hôm nay con dậy sớm vậy? Ngày hôm qua con chắc cũng mệt rồi, sao không ngủ thêm một chút đi? Mấy việc này trong nhà có người làm làm rồi mà."
- "Dạ không đâu, được nấu ăn cho mọi người là con vui rồi ạ!"
Tĩnh Anh đang tập trung nấu nướng trong bếp, nghe thấy bà nói vậy thì giật mình quay ra, nở một nụ cười thật tươi đáp lại.
- "Đứa nhỏ này, đó là một trong những lí do tại sao ta quý con đó."
Vương phu nhân mỉm cười hài lòng về nàng dâu này.
- "Đêm qua mẹ ngủ ngon chứ ạ?"
Tĩnh Anh lại đáp.
- "Chắc dạo này vì bận lo cho hôn lễ của hai đứa nên ta hơi lo lắng. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-xin-loi/162285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.