Written by Terryblackfox
"Tớ thấy người xấu số đó là cậu mới đúng đó. Lâm! Hoàng! Bách!"
Cùng lúc đó, cánh cửa bật mở. Giọng nói nam tính trầm ấm của người đàn ông đang bước vào khiến Lâm Hoàng Bách không khỏi kinh ngạc.
Riêng Lạc Nhân Trình và Lưu Gia Khương vẫn nhàn nhã ngồi đó thưởng thức hương vị của rượu mạnh. Thầm lắc đầu ngao ngán cho số phận đen đủi của Lâm Hoàng Bách.
Hoắc Dương Thần vừa vào đã thong thả bước vào trong phòng bar, ngồi nơi chính giữa mà bốn năm trước anh vẫn thường ngồi.
Hoắc Dương Thần vừa mới ngồi xuống thì Lâm Hoàng Bách lúc này mới ra sức nịnh nọt.
"Được rồi Hoắc đại thiếu, lâu ngày không gặp. Để đệ đây bồi huynh một ly. Nào, mang rượu ra đây!"
Lâm Hoàng Bách bắt đầu giở giọng trêu chọc khiến cho cả ba người lắc đầu cười cười. Nói xong, anh quay sang người phụ nữ nãy giờ vẫn ngồi bên cạnh mình đi lấy một chai rượu khác.
Rất nhanh, cô đem rượu tới bày ra dáng vẻ mê người với đường cong nóng bỏng trên người cô ta. Tư thế rót rượu đến mời rượu đều có mục đích duy nhất là để thu hút sự chú ý của Hoắc Dương Thần bằng chiếc áo ren đỏ trễ vai để lộ cặp ngực khủng của cô ta.
Đáng tiếc thay, Hoắc Dương Thần anh không động lấy một thanh sắc. Ánh mắt cơ hồ là nhìn vào toàn cảnh ở bên trong căn phòng. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp một chút trái cây trong đĩa.
Đột nhiên, Lạc Nhân Trình ngồi cách anh một ghế quay sang nói thầm vào tai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-nho-em-h/427099/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.