Written by Terryblackfox
Tan học, Dạ Anh tạm thời không cần đến cửa hàng nữa. Cũng vì vụ xô xát hôm trước nên tạm thời cửa hàng phải sửa sang lại cho mới nên tất cả nhân viên được nghỉ phép. Khi nào xong sẽ quay trở lại làm việc.
Đi loanh quanh trong thành phố, nhìn đồng hồ cũng thật là sớm, cuối cùng cũng không bắt xe buýt, cô quyết định đi bộ về nhà. Vừa tiết kiệm được tiền, vừa ngắm cảnh, tiện thể cô còn có thể ghé vài chỗ mua đồ.
Đi được một đoạn khá xa, bỗng cô nghe thấy tiếng khóc thút thít trong con hẻm nhỏ. Những tưởng rằng chỉ là mèo hoang hay con nít khóc nhưng thật ra nếu nghe kĩ còn có thể nghe thấy thêm tiếng của đàn ông đang quát ai đó. Đúng vậy, tiếng khóc là của một cô gái!
Dạ Anh đã không nghe thì thôi. Một khi đã nghe rồi thì cái máu anh hùng của cô lại bắt đầu trổi dậy. Cô quyết đi vào trong đó xem thử, nếu không thì cũng là tiện đường cô về nhà.
Càng vào trong, cô càng nghe rõ hơn cuộc trò chuyện.
- Các anh là ai? Nhà tôi có tiền, nếu các anh cần tôi có thể gọi người mang tới!
- Hừm! Tụi tao không thiếu tiền. Càng không cần tiền của nhà mày!
- Vậy các anh muốn gì?
Giọng cô gái càng lúc càng nức nở hơn khi người thanh niên đó càng tiến lại gần cô gái. Một tay nâng cằm cô lên, một tay bấm số điện thoại, nói.
- Nói chuyện đi! Kêu thằng anh mày khôn hồn thì lại đây nạp mạng. Không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-anh-nho-em-h/427092/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.