Là người trùng tên trùng họ sao? Đây là trùng hợp thôi sao?
Thần Hoàng nhìn chằm chằm nàng ta, chậm rãi buông tay ra, “Tất cả lui ra đi”.
“Vâng!”. Thủ hạ bên cạnh đều lui xuống, trong đại sảnh chỉ còn hắn và nữ nhân tên Nhiếp Tố Tố.
Thần Hoàng nhìn nàng chăm chú khiến nàng sợ hãi, Nhiếp Tố Tố tránh xa ThầnHoàng giống như tránh ôn thần, “Vị công tử này, chúng ta nên học mộtchút về thứ tự trước và sau đi, nói sao đi nữa thì ta cũng đến đâytrước!”.
“Nơi này bão quét hơn nửa tháng, một mình ngươi là nữ nhân làm sao lại có thể xuất hiện ở đây được?”.
Nhiếp Tố Tố ảo não bóp đầu, “Làm sao mà ta biết được? Tỉnh dậy ta đã thấymình ở Tây Vực rồi!” Nói xong nàng còn lẩm bẩm một câu, “Lại còn biếnthành cái dạng này nữa,, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai, ta cũng muốnbiết tại sao?”.
Thần Hoàng không hề bỏ qua bất kỳ biến hóa nhỏnào trên mặt nàng, “Ngươi nói, ngươi tên là Nhiếp Tố Tố, nếu vậy ngươiđến từ đâu?”.
“Từ sông”.
Thần Hoàng nhướn mày, “Ngươi nói đùa ta à?”.
Nhiếp Tố Tố mếu máo, trừng hắn, “Ngươi đúng là không làm người khác thíchngươi được, rõ ràng chỉ là người lạ mà còn hạch hỏi người ta. Ta nói thì ngươi lại không tin! Vậy thì ngươi hỏi ta làm gì? Cứ tưởng tượng ra đáp án là được rồi, dù sao, chỉ cần ngươi vừa lòng là được rồi!”.
“Phập”. Thần Hoàng không nói nhiều, cắm thanh kiếm lên trên trường, thân kiếm còn rung rung phát ra tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451718/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.