Ba ngày liên tiếp,Phong Linh ăn ba bát cháo bột ngô, lấy được mấy vạn lượng ngân phiếu,Mọi người nói, cái này còn kiếm được nhiều hơn là ra ngoài cướp bóc.
Phong Linh nằm trên giường vài ngày, mặc dù không ăn nhiều nhưng nàng lại cósức sống như trước. Chẳng những nàng tìm đến Chu lão bản, lại bắt đầuchương trình hoạt động mai mối lớn nhất “Có gan thì ngươi hãy đến”, cònlàm một vài hoạt động từ thiện có ích cho dân chúng. Ví dụ như cô nhiviện, viện dưỡng lão, viện phúc lợi, mỗi một nơi nàng đều tự thân tự lực làm, làm đến khi hoàn thành. Chẳng mấy chốc, tên của Phong Tam Nương,vang khắp kinh thành.
Buổi sáng, Phong Linh có thói quen ăn chútcháo bột ngô sau đó đi ra ngoài. Thần Hoàng đưa ra một viên dạ minh châu cỡ quả trứng gà, sáng bóng, còn tỏa ra một chút khí lạnh, ngay cả Phong Linh không phải là người chuyên môn cũng biết đây khẳng định là đồ tốt.
Nàng trừng mắt, cầm trong lòng bàn tay, yêu thích không rời, vừa sờ sờ lạiđưa cọ cọ vào gò má, “Chậc chậc chậc, chàng kiếm đâu ra thế?”.
Thần Hoàng yêu nghiệt đá lông nheo với nàng, “Chúng ta làm giao dịch, ta mua trọn một ngày của nàng, được không?”.
Từ sau khi nàng có thể xuống giường, dường như ăn phải quả nhân sâm, tinhlực luôn dư thừa, không hề rảnh rỗi, làm hại hắn muốn thân mật với nàngcũng không được, không có cách nào, hắn đành phải ra đòn sát thủ vớinàng.
“Ực”, Phong Linh nuốt một ngụm nước bọt, “Hôm nay ta cònphải đi với Chu lão bản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451714/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.