🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ban đêm, Dạ Vô Hàm không trở về Vương phủ mà trực tiếp trở lại khách sạn.



Hinh Nhi vẫn đang chờ ở cửa, Vấn Xuân và Sơ Hạ cũng đứng cùng với bé. Thấy Dạ Vô Hàm, Hinh Nhi vui mừng nhào qua. “Cha~”.



Dạ Vô Hàm cười cười ôm lấy bé. “Hinh Nhi, con nhớ cha không?”.



“Có”. Hinh Nhi gật đầu.



Lúc Huyền Phong đi tới, ánh mắt không hẹn mà gặp ánh mắt Vấn Xuân, VấnXuân quay mặt đi. Huyền Phong sờ mũi một cái, đi tới trước mặt Sơ Hạ, lễ phép hỏi. “Có thể tìm cho ta một gian phòng được không?”.



“Được, đi theo ta”. Sơ Hạ đưa hắn lên lầu.



Vấn Xuân từ từ quay đầu lại, nàng ổn định trái tim đang nhảy thình thịch, nói. “Vương gia, hôm nay Triệu phu nhân tới đây”.



Dạ Vô Hàm quay đầu lại, trong mắt toát ra một tia khó lường.



“Nàng ta đến đây gặp Hinh Nhi sao?”. Phong Linh nghi ngờ hỏi.



Vấn Xuân lắc đầu, lấy ra một phong thư. “Triệu phu nhân nói, cái này cần phải giao cho Vương gia”.



Dạ Vô Hàm để Hinh Nhi xuống, mở ra xem, sau đó nhíu mày, môi hơi mấpmáy. Hắn gọi Phi Ưng tới. “Ngươi về phủ một chuyến”, ghé vào lỗ tai hắn, nhỏ giọng nói mấy câu. Phi Ưng gật đầu. Ra khỏi khách sạn.



“Nàng ta nói cái gì vậy?”. Phong Linh tò mò hỏi.



“Có lẽ là thật tâm hối cải, cũng có thể đó là âm mưu của một ngườikhác”. Ánh mắt Dạ Vô Hàm xa xăm. “Cảnh Vương thúc giỏi nhất là sử dụngkẻ địch ở bên cạnh kẻ địch của hắn”.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451588/chuong-176.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bảo Vô Lương: Bà Mẹ Mập Là Của Ta
Chương 176: Đã nhận định thì chính là cả đời
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.