“Phong Tam Nương, ngươi ở đây đã quen chưa?”. Diêu Ngọc nở một nụ cười thật tươi xuất hiện trước mặt nàng.
Phong Linh bĩu môi một cái, lười phải nói năng dài dòng với nàng ta. “Hoàng hậu tỉnh lại đi, ngươi cũng không cần lãng phí nhiều nước bọt như thế làm gì. Bây giờ ngươi muốn thế nào thì tùy ngươi”. Truyện được đăng tại Diễn đàn
Dù sao thì nàng cũng đang bị nhốt ở đây rồi cho dù có làm loạn lên thì thế nào thì trên thế giới này cũng có một người chết oan rồi. Haiz, nàng mà biết trước sẽ có ngày như thế này thì nàng sẽ chọn một cái chết hoa lệ hơn có thể oanh động được giới xuyên không!
“Ha ha, nếu như ngươi không phải là Niếp Tố Tố mà chỉ là Phong Tam Nương thì tính cách của ngươi rất hợp với khẩu vị của bổn cung đấy!”.
Phong Linh lười biếng nói. “Đáng tiếc, hoàng hậu nương nương lại không phải khẩu vị mà ta thích”. Dù sao thì Diêu Ngọc cũng sẽ không thả nàng ra, sớm hay muộn thì nàng vẫn sẽ phải gặp lão Diêm Vương, Phong Linh cũng không để cho nàng ta coi nàng là khỉ mà đùa giỡn.
Đôi mắt sắc của Diêu Ngọc run lên, ánh mắt lạnh lùng ngoan tuyệt, “Phong Tam Nương, ngươi chết đến nơi rồi mà còn mạnh miệng với bổn cung? Được rồi, vậy trước hết bổn cung sẽ đập vỡ cái miệng đầy răng của ngươi xem ngươi còn nói thế nào?”. Nàng ta xoay người lại, giọng nói lạnh lùng. “Người đâu, đến giáo huấn nàng ta một chút!”.Truyện được đăng tại Diễn đàn
Cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451496/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.