Bảo Bảo nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Bây giờ con là minh chủ võ lâm rồi, trách nhiệm của con rất lớn, sắp tới phải tổ chức đại hội võ lâm nữa, con không thể vắng mặt được, không thì con đã đi cùng với nương rồi”.
Phong Linh đột nhiên ôm lấy cổ con, cảm động rơi nước mắt, sịt mũi một cái rồi nói: “Con trai, con đúng là cái áo bông của nương, sau này nương nhất định sẽ cưới cho con bảy tám người vợ để con có người phục vụ!”.
Bảo Bảo trợn mắt: “Được rồi, nương đi nhanh lên, nương đi muộn là chỉ có thể nhặt xác cho Hàm Vương thôi đấy”.
Vấn Xuân cười một tiếng. “Tam Nương, chúng ta vẫn chờ người về để chúng ta gọi một tiếng ‘Vương phi’ đó”.
Sơ Hạ gật đầu: “Không sai, không biết đến lúc đó những nữ nhân ở Lục Ý hiên có thể đi được đâu”.
Phong Linh lưu luyến phất tay với những người kia, hít sâu một cái rồi xoay người đi.
Cách đó không xa, một bóng dáng lén lút núp sau lùm câu, sau đó biến mất.
Lục Ý hiên.
“Cái gì? Phong Tam Nương theo đến Tây Vực?”.
Châu Châu vừa nóng vừa giận. “Nữ nhân Phong Tam Nương đó thật ghê gớm, luôn dùng thủ đoạn không quang minh chính đại đó quyến rũ Vương gia”.
Tiểu Đào đứng bên cạnh cũng nổi giận: “Nữ nhân này rất lợi hại, phu nhân không hiểu à? Nàng ta có quan hệ rất tốt với Tuyên Vương, trên đường đi, cô nam quả nữ xảy ra chuyện gì ai mà biết được?”.
Đột nhiên Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451468/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.