“Ngươi lợi hại.” Phong Linh ngồi lại vào trong góc, Nguyệt Nguyệt cũng đi tới, đem đồ cầm trong tay nhét vào lòng nàng: “Thay.”
Mở ra xem thấy là y phục của mình, Phong Linh nhìn nàng cười cảm kích, cầm lên trực tiếp khoác vào người.
Nguyệt Nguyệt ngồi xuống bên cạnh, như người không có xương tựa vào người nàng, nhìn thẳng vào đôi mắt sưng đỏ của nàng: “Này, có muốn đi ra ngoài không?”
“Thì sao, ngươi định cướp ngục à?”
“Ha ha, ta đẹp như thế này, chỉ cần đến chỗ Dạ Vô Hàm ném vài mị nhãn, sao phải cướp ngục?”
Nhắc tới người kia, trong lòng Phong Linh giống như bị kim may quần áo ghim vào, thậm chí đâm đến chảy máu.
“Hắn ta đã có nữ nhân khác rồi, đã sớm bị Châu Châu gì đó câu mất hồn! Hiện tại có mắt cũng như mù!”
Nguyệt Nguyệt nhìn nàng, vươn tay ôm nàng vào trong ngực: “Không quan tâm, sẽ không khó chịu.”
Nàng ngẩng đầu lên, thanh âm nồng đậm giọng mũi: “Ai quan tâm hắn?” Phong Linh không giống như trước kia kháng cự sự thân mật của Nguyệt Nguyệt, mà thuận thế ngả người tựa vào trong ngực người đối diện, lúc này nàng thực sự cần một cái ôm an ủi.
“Ta có nói là hắn sao?” Nguyệt Nguyệt đột nhiên buồn bực quay mặt đi, giọng điệu trở lên cứng rắn hơn nhiều: “Xem ra, ngươi muốn nán lại chỗ này mấy ngày nữa đi, cũng tốt, để cho ngươi nhớ kỹ!”
“Nhớ cái gì?”
“Nhớ người đán ông đó kém cỏi đến mức nào!” Nguyệt Nguyệt tức giận nói.
Phong Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-vo-luong-ba-me-map-la-cua-ta/2451411/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.