Trong lòng Cố Tu Minh buồn bực nói không nên lời, nhưng mặc dù như vậy, anh ta vẫn phải tiếp tục.
"Nếu như cô đã nghe được tôi cũng không tìm cô nữa." Giọng điệu của anh ta đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Làm người quan trọng nhất là biết thân biết phận, nhiều năm nay người làm cho nhà họ Lục vui vẻ chỉ có Lục Nhã Tình, cô không hề làm gì cả mà giờ lại cầm lấy cổ phần nhà họ Lục, cô không cảm thấy xấu hổ sao?”
Lục Tế Tân: ...
Cô im lặng suy nghĩ, hình như đúng là vậy.
Vì thế cô gật đầu: "Ừm, tôi quả thật không nên lấy cổ phần của nhà họ Lục.”
Cố Tu Minh lại trợn tròn mắt: (⊙_⊙)
Tại sao lại không ứng phó theo lẽ thường vậy?
Cố Tu Minh thật không biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào, bởi vì dựa theo lẽ thường, Lục Tế Tân nên phản bác anh ta, nói mình nên lấy cổ phần, như vậy, anh ta có thể oai phong mãnh liệt, nói ra rất nhiều lý do để phản bác lại cô.
Kết quả cô lại thản nhiên thừa nhận!
Cố Tu Minh bất đắc dĩ, đành chuyển đề tài: "Còn có hôn ước, người tôi chấp nhận là Nhã Tình, không phải con chó con mèo nào cũng có thể thay thế, hy vọng cô tự mình biết lấy mình, tôi sẽ không liếc mắt nhìn cô thêm một cái nào đâu.”
Lúc này, Lục Tế Tân không thừa nhận mà chỉ ngước mắt lên, thản nhiên nhìn lướt qua anh ta.
Cố Tu Minh bỗng chốc có loại cảm giác quẫn bách khi bị người ta đánh giá mình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-tram-ty-moi-me-ky-nhan/864844/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.