Nhà họ Lục đột nhiên có nhiều người đến đây như vậy, quản gia chỉ huy người giúp việc bận rộn đi tới đi lui, điều này khiến A Mân không còn kiên nhẫn nữa, cô ta đưa tay chọc chọc Lục Nhã Tình: "Nhã Tình, gọi các cô ấy lui xuống hết đi.”
Lục Nhã Tình gật đầu, giơ tay dặn dò người giúp việc lui xuống.
Triệu Viện Viện nhìn quanh một vòng, cảm thấy kỳ lạ: "Người nhà cậu đi đâu hết rồi?”
Lục Nhã Tình cũng không biết, cô ta ngước mắt nhìn quản gia.
Quản gia mở miệng: “Ông cụ đi câu cá, ông chủ và bà chủ đi tham gia tiệc rượu, còn cậu cả và cô cả thì trong khoảng thời gian này đều không có ở nhà, về phần cậu hai..."
Quản gia lắc đầu: "Không biết đi đâu.”
"Nhã Tình." Triệu Viện Viện nghe đến đây bèn nhiều chuyện và sáp lại gần hỏi: "Nửa năm sau, Lục Thừa Viễn thật sự phải đi nước Y à?”
Lục Nhã Tình gật đầu: "Đã quyết định xong rồi, kết thúc học kỳ này liền qua đó.”
"Chậc chậc." Triệu Viện Viện chậc chậc chậc hai tiếng, cảm thấy rất kinh ngạc: "Tớ còn tưởng chỉ là tin đồn, thằng nhóc nhà cậu lại nghe lời đến như vậy, không gây chuyện ầm ĩ à?”
Mặc dù đám người Triệu Viện Viện có quan hệ tốt với Lục Nhã Tình, nhưng lại khá sợ Lục Thừa Viễn, bởi vì tính tình Lục Thừa Viễn thật sự quá nóng nảy, lúc nào cũng có thể nổi giận giống như pháo đốt vậy, căn bản không biết khi nào, câu nói nào sẽ châm ngòi.
Hách Liên Kỳ cũng rất tò mò về chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-tram-ty-moi-me-ky-nhan/864837/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.