Cửa phòng sách trên lầu không đóng, Lục Tế Tân đi đến trước cửa, cô nghiêng người tiến lại gần nghe một lúc nhưng không thấy có tiếng động gì, vì vậy liền gõ vài cái: "Anh Thẩm, có cần giúp đỡ gì không?”
Vẫn không có tiếng động.
Lục Tế Tân hơi lo lắng, sợ anh ngất đi, trong lúc nhất thời không nghĩ quá nhiều mà lập tức đẩy cửa đi thẳng vào.
Phòng sách rất lớn, tủ sách và sàn nhà đều là màu gỗ, đối diện bên tay phải là một cái bàn to, trên mặt bàn có máy tính cùng một chồng văn kiện.
Lần đầu tiên, Lục Tế Tân không nhìn thấy người, lần thứ hai nhìn kỹ mới phát hiện.
Thì ra là anh bị rèm cửa sổ chặn lại, người ngồi trên cửa sổ và hòa làm một với rèm cửa sổ tối màu.
Lục Tế Tân bước tới.
Một cái ghế gỗ thật ngã xuống mặt đất, Thẩm Gia Diệu ngồi trên cửa sổ, một chân đặt trên đùi kia.
Từ góc độ của Lục Tế Tân có thể nhìn thấy ngón chân xanh tím của anh, chắc là bị ghế đập.
"Không sao chứ?" Lục Tế Tân khom người, ân cần hỏi một câu.
Dường như lúc này Thẩm Gia Diệu mới phát hiện trong phòng có người vào, anh hơi mơ màng và sững sờ ngẩng đầu lên, lúc nhìn thấy cô thì dừng một chút, một lúc lâu mới phản ứng lại.
"Xin lỗi, âm thanh quá lớn, đã dọa đến cô rồi."
Anh nói với giọng điệu rất khách sáo, hoàn toàn không giống với dáng vẻ kỳ quái của mấy ngày trước, giống như đã đổi thành một người khác.
Tính cách của Lục Tế Tân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-tram-ty-moi-me-ky-nhan/864830/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.