Bởi vì Thẩm Gia Diệu, Lục Tế Tân đi qua đi lại hồi lâu, cuối cùng hơn tám giờ tối mới về tới nhà họ Lục.
Đã sớm qua giờ cơm.
Lục Tế Tân đi vào phòng ăn tùy tiện ăn chút gì đó, rồi trở về phòng nghỉ ngơi. Bên phòng thí nghiệm đã thúc giục cô nhiều lần, cô quyết định ngày mai sẽ trở về.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô khoác áo choàng tắm ngồi bên giường lau tóc.
Cửa truyền đến ba tiếng gõ nhẹ nhàng.
"Tế Tân, ngủ chưa, mẹ đây."
Là giọng của mẹ Lục, Lục Tế Tân tiện tay khoác khăn lên vai, mang dép lê đi mở cửa.
Mẹ Lục đứng ở cửa, mặc một bộ quần áo ở nhà đơn giản, không còn hơi thở cao quý như lúc trước, trái lại trên bà có thêm vài phần hiền lành, dịu dàng.
"Con chưa ngủ à?" Mẹ Lục nhìn Lục Tế Tân, nhẹ nhàng ôn hòa hỏi.
Lục Tế Tân tránh sang một bên để bà đi vào.
Bà Lục đi đến ghế sofa ngồi xuống, đặt một chiếc chìa khóa xe lên bàn.
Lục Tế Tân nhìn thoáng qua, là xe Ferrari.
"Đây là quà chuẩn bị cho con." Vẻ mặt mẹ Lục ấm áp: "Vốn định ngày hôm qua đưa cho con, nhưng lại xảy ra chút chuyện, phải trì hoãn lại, mà hôm nay cả ngày con cũng không ở nhà.”
Quà tặng, mẹ tặng quà!
Nhìn chìa khóa xe trên bàn, trái tim Lục Tế Tân mềm nhũn. Cô nhớ tới những lời Lục Thừa Kế nói với cô, mẹ cũng đã từng yêu cô.
Chỉ vì cô mất tích 18 năm, mẹ bị bệnh nên hai người mới trở nên lúng túng như bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-tram-ty-moi-me-ky-nhan/864820/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.