Lục Tế Tân bị tiếng ồn ào ở dưới lầu đánh thức, cô ngủ rất nông, hơi có âm thanh sẽ liền thức dậy.
Mở mắt ra, nhìn hoàn cảnh xa lạ một vòng xung quanh, cô mới ý thức được mình bây giờ không phải là đang ở căn nhà nhỏ mua bên ngoài trường học, mà là ở nhà họ Lục.
Nhà họ Lục?
Nghĩ đến từ này, trong nháy mắt tim Lục Tế Tân đập nhanh hơn một chút, trong mắt hiện lên tia ấm áp, mềm mại, ở đây là nhà của cô, cô không còn là cô nhi nữa, cô cũng là người có ba có mẹ.
Nghĩ đến đây, cô mặc quần áo tử tế rồi đẩy cửa xuống lầu.
Trên cầu thang xoay tròn trải thảm mềm mại, bước chân Lục Tế Tân nhẹ nhàng giẫm lên trên, không tạo ra một chút âm thanh nào.
Cô chậm rãi đi xuống lầu, cách dưới lầu càng gần, âm thanh cũng càng lúc càng rõ ràng.
Lục Tế Tân nhìn thấy, trong phòng khách rộng lớn, một đôi nam nữ trung niên được chăm sóc kỹ, còn có một thiếu niên cao lớn đang vây quanh khẽ dỗ dành cô gái đang khóc ở giữa.
"Tình Tình đừng khóc, chuyện không có gì lớn, đừng để mắt sưng lên, sưng lên sẽ không còn xinh đẹp nữa đâu."
"Không phải chuyện lớn, đều là người một nhà, nó sẽ không làm gì con đâu, hơn nữa cũng không phải con cố ý."
“Đúng vậy đó chị, chị đừng khóc, Lục Tế Tân không phải không có việc gì sao, lại còn không chết mà!”
Nghe đến đây, Lục Tế Tân xem như hoàn toàn hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Một chút hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-tram-ty-moi-me-ky-nhan/864800/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.