Diệp Noãn âm thầm bước vào bên trong nhà, đi đến trước căn phòng của ba Diệp Thiên thì dừng lại. 
Đồ đạc vứt lung tung, căn phòng chỉ có ánh đèn ngủ. Chắc hẳn Tố Giai sợ chồng trở về phát hiện nên chỉ dám bật đèn flat lên mà lục lọi tủ đồ.  
Đúng là điếc không sợ súng! Không dạy cho một bài học thì không biết điều! 
Tố Giai vẫn không nhận ra phía sau lưng mình xuất hiện bóng dáng của một người. Bà ta cuống cuồng tìm ra bằng được thứ giá trị mà Diệp Thiên lén lút cất giấu. 
Thứ bà ta tìm tất nhiên là vàng bạc mà Diệp Thiên lén lút cất giấu để sau này làm của hồi môn cho Diệp Noãn. Nếu như bán được số vàng bạc này, bà ta sẽ có trong tay hơn năm mươi triệu nhân dân tệ, thừa tiền để bà ta trả khoản nợ, cả gốc lẫn lãi. 
Bỗng nhiên toàn thân Tố Giai cứng đờ lại, động tác lục lọi tìm đồ vật cũng khựng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào gương. 
Trong gương phản chiếu thân ảnh của Diệp Noãn. Cô đang khoanh hai tay trước ngực, lưng dựa vào khung cửa, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn vào bà ta. 
Tố Giai không dám cử động, mồ hôi lạnh tuôn rơi hai bên thái dương, trong lòng chửi thầm tại sao ả tiện nhân này lại về đột ngột như vậy? 
"Tìm thấy đồ chưa?". Truyện Ngôn Tình 
Diệp Noãn không kiềm chế được ngọn lửa phẫn nộ đang cháy bừng bừng trong lòng mình. Đôi chân thon dài lập tức sải rộng bước về phía bà ta. 
"Mày... mày..." 
Tố Giai bị doạ sợ đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364592/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.