"Ngủ đi, không được nghịch điện thoại nữa biết không?" 
"Con biết rồi!" 
Diệp Noãn nhìn con trai đang nằm trên giường, tận tay phủ tấm chăn lên người cậu rồi đứng dậy rời đi. Diệp Sở An nói vọng theo: 
"Buổi tối thời tiết rất lạnh, mẹ nhớ mặc thêm áo ấm vào đó." 
Cửa phòng đóng sầm lại, cậu thật sự rất buồn ngủ, ngáp dài ngáp ngắn, bắt đầu nhắm mắt. Trong khi đang lim dim sắp chìm vào giấc ngủ thì nhận thấy có điều lạ. Với trực giác sắc bén, cậu cảm nhận được một bên giường lún sâu, lập tức mở mắt quay phắt lại. 
Trước mắt cậu là một thân người to lớn. Trong bóng tối lờ mờ dưới ánh đèn ngủ màu vàng nhạt, cậu nhận ra người đàn ông đó là ai, bất ngờ cao giọng: 
"Sao chú vào đây?" 
Tư Cảnh Vực xoa đầu cậu bé một cái, ánh mắt hắn trong đêm đen sâu hun hút ẩn hiện trước mặt Diệp Sở An. 
"Ngủ một mình rất chán, chi bằng chúng ta ngủ cùng với nhau đi." 
Cậu chẳng chút tin tưởng vào lời nói của hắn tí nào. Đừng tưởng cậu còn nhỏ mà không biết một bụng đen tối trong người hắn. Hắn đây là đang muốn lấy lòng cậu để có được mẹ cậu đây mà. 
"Hừ, chú đi ra khỏi đây đi, cháu chỉ thích ngủ một mình thôi!" 
"Thôi nào, trẻ con phải ngoan ngoãn nghe lời người lớn. Huống hồ chú còn là bố tương lai của cháu nữa." 
Cậu mất kiên nhẫn vung chân đạp vào mông Tư Cảnh Vực một cái mạnh. 
"Ai bảo chú là bố tương lai của cháu chứ? Nhìn chú giàu có thông minh như vậy, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364582/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.