"Mẹ làm gì vậy?"
Diệp Sở An mới từ phòng tắm đi ra thì trông thấy Diệp Noãn đang gỡ đồ trong tủ của mình nhét vào vali, cậu cau mày hỏi.
Cô không nhìn cậu bé, tay vẫn không ngừng nhét đồ cậu vào vali, bảo:
"Mẹ đã xin cô giáo chủ nhiệm cho con nghỉ một tuần rồi. Con sẽ theo mẹ đi công tác ở Los Angeles."
"Nghỉ học?"
Diệp Sở An tiến đến gần nhìn cô, hai mắt cậu bé vẫn còn đo đỏ vì mới tắm. Cô chưa hỏi ý kiến cậu đã tùy tiện quyết định như vậy rồi, điều này khiến cậu không vui.
"Mẹ đi công tác thì liên quan gì đến con chứ? Mẹ làm việc của mẹ, con học chuyện của con. Sao có thể làm vậy?"
Cô liếc mắt nhìn con trai đang xù lông, thở dài rồi cất lời:
"Mẹ là sợ con không tự lo cho bản thân mình được."
Cậu bĩu môi với điệu bộ khinh thường.
"Có nhầm không vậy? Hay mẹ sợ bản thân không tự lo cho mình được nên đưa con theo nấu ăn cho mẹ?"
Mấy năm nay đều là cậu bé khéo tay dọn dẹp, nấu ăn cho cô. Giờ nghe câu đó thật không chút thuyết phục, đến nổi Diệp Noãn nói cũng ngượng mồm, hắng giọng một cái, bắt đầu liếc cậu làm dữ.
"Mẹ bảo con đi thì con phải đi, không được cãi, biết chưa?"
"Trừ khi mẹ nói ra lý do, bằng không con sẽ không đi. Mẹ cũng biết rồi đó, chuyện con không muốn dù có giết chết con cũng không làm."
Diệp Noãn đương nhiên hiểu cái tính lì đòn này của con trai, biết rằng không thể giấu cái tư duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364577/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.